"Thật ra tôi không quen Phùng Tri Dao, chỉ biết là cô ta cũng rất yêu chồng cô, còn về đạo đức của cô ta thì…" Hoắc Vi Vũ đột nhiên nhớ tới cảnh Phùng Tri Dao dùng gậy gỗ để phá màng trinh.
Một cô gái vì để đạt được mục đích mà ngay đến bản thân cũng không tiếc thương thì làm sao lại có thể yêu thương con của tình địch được.
"Theo ý kiến của tôi thì cô tự nuôi con vẫn tốt hơn." Hoắc Vi Vũ đề nghị.
Y Phương Phương hiểu ra, vỗ vai Hoắc Vi Vũ, nở nụ cười cảm ơn: "Người chị em này, đến ngày tôi ly hôn thành công thì tôi mời cô ăn cơm." Y Phương Phương nói xong thì lái xe đi mất.
Hoắc Vi Vũ thấy bực bội. Kệ đi, chuyện mình còn chưa đâu vào đâu thì nên bớt lo chuyện bao đồng.
Cô lái xe vào bãi đậu xe công ty, vừa xuống xe đã thấy Hoắc Thuần đang đùng đùng nổi giận đi đến.