Một người đàn ông mặt tái nhợt chạy tới. Hắn nhìn gã đàn ông nham hiểm kia bằng ánh mắt sắc bén, đanh giọng quát: "Dừng tay!"
Gã kia nhìn Giang Khả với vẻ bất mãn: "Đại ca, thằng này theo anh chịu gian khổ bao lâu nay, giờ bị vây ở chỗ này, khó khăn lắm mới tìm được một con đàn bà, muốn cô ta thì có gì sai."
"Chờ chúng ta ra khỏi đây cậu muốn bao nhiêu người phụ nữ cũng được, còn cô ấy đã không đồng ý thì không được động vào." Giang Khả nghiêm giọng nói.
"Chờ chúng ta ra khỏi đây, ha, chúng ta còn có ngày ra được khỏi đây sao? Thằng này không theo mày nữa. Giờ mày không còn là đại ca của tao, tao không việc gì phải nghe lời mày. Tao cứ muốn con đàn bà này đấy!" Gã đàn ông nham hiểm vặc lại đầy bực dọc, rồi đi về phía Hoắc Vi Vũ.
Giang Khả tiến lên giữ lấy vai gã. Gã lại biết Giang Khả đang bị thương nên nhân cơ hội ném Giang Khả ra ngoài.
Thế rồi hai người lao vào vật lộn.
Hoắc Vi Vũ dịch người về phía cửa.