Hoắc Vi Vũ cười khúc khích.
Duật Nghị nhìn về phía cửa, gã cực kỳ tò mò về cô gái kia.
Cố Hạo Đình bước sang phải một bước, thân thể cao lớn săn chắc chặn tầm mắt gã.
Duật Nghị vẫn cứ cố rướn người ngó vào trong.
Cô gái kia đang trốn trong chăn, gã chỉ thấy một đống chăn lùng bùng nhô lên trên giường.
Cố Hạo Đình đóng cửa lại. Giờ thì đến giường cũng hết thấy.
"Đừng nhỏ mọn vậy chứ, anh tưởng giấu cô ấy cả đời được chắc?" Duật Nghị nói với giọng ghét bỏ.
Cố Hạo Đình lạnh lùng nhìn gã, nói một câu gã không phản bác nổi: "Lúc cưới tất sẽ mời cậu tới."
Hắn nhìn về phía trung tá Thượng, ra lệnh: "Không để ai vào hết, đặc biệt là cậu Duật Nghị."
Duật Nghị: "..."
"Tư lệnh, mời." Quản gia Tăng cung kính nói.
"Đợi chút." Cố Hạo Đình đến phòng bệnh số 1701, lấy quần áo của Hoắc Vi Vũ về lại phòng VIP. Duật Nghị vẫn đứng ở cửa, nhòm dáo dác.