Hoắc Vi Vũ bình tĩnh xúc một thìa cháo cho vào miệng.
Trung tá Thượng thấy cô nhàn nhã dùng bữa sáng như thế thì nhíu mày, hơi không hài lòng với cô. "Cô không lo lắng sao?"
"Lo cái gì?" Hoắc Vi Vũ không buồn nhìn Trung tá Thượng lấy một cái, tập trung ăn sáng.
"Tư lệnh không muốn để phu nhân đi làm là vì sợ cô bị người ta ức hiếp. Tuy tức giận nhưng ngài ấy vẫn tạm gác việc huấn luyện binh lính để gặp cô. Tôi chưa bao giờ thấy Tư lệnh bận tâm tới người phụ nữ nào như vậy." Trung tá Thượng nói như đang ám chỉ điều gì.
Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nhìn xoáy vào anh ta: "Rồi sao?"
"Tư lệnh có việc gấp phải đi, cô không nên lạnh nhạt như thế." Trung tá Thượng nói.