Đến khi thấy Lâm Thừa Ân đang ở cạnh Hoắc Vi Vũ, mắt Cố Hạo Đình liền nheo lại.
Lâm Thừa Ân tóc tai rối bù, hiển nhiên là mới ngủ dậy, đang ngồi ở đầu giường Hoắc Vi Vũ với vẻ rất mờ ám.
Trai đơn gái chiếc ngủ chung một phòng.
Cố Hạo Đình tái mét mặt mày, máu nóng trong người như sôi lên, đanh giọng chất vấn: "Hoắc Vi Vũ, em bị tai nạn mà không gọi cho tôi lại gọi cho Lâm Thừa Ân sao?"
Lâm Thừa Ân rất phản cảm với nhà Cố Hạo Đình. "Nửa đêm rồi, anh làm ơn để yên cho Tiểu Ngũ nghỉ ngơi đi."
Cố Hạo Đình lia ánh nhìn sắc bén về phía Lâm Thừa Ân: "Tôi đang nói chuyện với cô ấy, cậu tuổi gì mà xen mồm vào. Trung tá Thượng, tiễn khách."
"Vâng." Trung tá Thượng chỉ vào Lâm Thừa Ân rồi nói với mấy anh lính: "Đưa cậu ta đi."