Hoắc Vi Vũ lên xe Ngụy Tịch Phàm, ngồi ở ghế lái phụ, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng về phía trước. Khi lẳng lặng không nói một lời, ở cô toát lên vẻ xa cách, lạnh nhạt và quyết đoán, khiến cho người khác khó lòng thân cận nổi.
Ngụy Tịch Phàm nhìn sườn mặt nghiêng của Hoắc Vi Vũ, mỉm cười hỏi: "Cô không thích nói chuyện cho lắm nhỉ?"
Hoắc Vi Vũ liếc nhìn Ngụy Tịch Phàm: "Nguyên tắc ở nơi làm việc là không nói quá nhiều với ông chủ, cũng không cố gắng trở thành bạn bè với ông chủ. Tôi sẽ là trợ thủ đắc lực của anh trong công việc, còn nói những chuyện khác thì chỉ làm lãng phí thời gian của nhau thôi."
"Trước kia cô cũng sống chung với sếp kiểu này à?" Ngụy Tịch Phàm tò mò hỏi.
"Trước nay tôi chưa sống chung với sếp bao giờ." Hoắc Vi Vũ trả lời lạnh nhạt.