Cố Hạo Đình bế cô về phòng, đặt trên giường.
Hoắc Vi Vũ bặm môi nhìn hắn, hất cằm về phía cửa, ra hiệu cho hắn đi ra ngoài.
"Trên người cũng chẳng được mấy lạng thịt, có chỗ nào tôi chưa từng thấy hả?" Cố Hạo Đình nói, đi về phía tủ, kéo ngăn tủ, phát hiện trong tủ không có quần áo thể thao.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày nhìn hắn.
Ý hắn là ghét cô sao?
Hay là cảm thấy cô không hề quyến rũ?
"Cố Hạo Đình, không phải anh nói tôi muốn thứ gì thì sẽ cho tôi thứ đó sao?" Hoắc Vi Vũ nằm dài trên giường, tay chống đầu, môi nhếch lên đường cong quyến rũ, trong mắt ẩn chứa gian xảo, mê hoặc.
Cố Hạo Đình đờ người, liếc cô: "Đùa với lửa à?"
"Cũng không biết ai là lửa? Ai sẽ bị lửa đốt đây?" Hoắc Vi Vũ khiêu khích.
Cố Hạo Đình quay mặt đi, chọn trong tủ một chiếc áo thun, một cái quần jeans, ném lên giường cô: "Rèn luyện thân thể trước đi, nếu không, dựa vào cái cơ thể gầy guộc kia của em thì chịu không nổi đâu."