Y Phương Phương? Vậy ra người có quan hệ nhập nhằng với cô ấy không phải Cố Hạo Đình. Cũng có nghĩa là cô ấy thích người khác. Cố Hạo Đình nói là đưa cô ấy vào khách sạn vì lý do khác, xem ra đúng là như thế thật.
Hoắc Vi Vũ thấy lòng nhẹ nhõm đến lạ, tâm trạng cũng phơi phới hẳn. Được rồi, lần này cô nghĩ oan cho hắn rồi.
Cô vào ngân hàng, gửi ba mươi ngàn tệ cho Hoắc Thuần rồi đi luôn, vừa bước ra đã thấy Trung tá Thượng mặt mũi âu sầu đứng chặn ngoài cửa.
"Tôi đã nói là sẽ quay về mà." Hoắc Vi Vũ ra khỏi ngân hàng.
"Nhiệm vụ của tôi là đưa Phu nhân về nhà, cô đừng làm khó tôi nữa." Trung tá Thượng nói với vẻ bất lực.
Hoắc Vi Vũ nhếch môi cười, tâm trạng khá tốt nên không tính toán với anh ta. Cô mở cửa, leo lên xe, vừa nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ vừa ngâm nga một giai điệu nào đó.
"Phu nhân vừa nhặt được tiền hay sao mà vui thế?" Trung tá Thượng thắc mắc, định bụng thăm dò rồi kịp thời báo cáo với Tư lệnh.