"Yên tâm, cậu không chết đâu. Người tốt mạng không dài, người xấu sống nghìn năm." Cố Hạo Đình đả kích thẳng thừng.
Tô Bồi Ân nheo mắt lại tỏ ra ghét bỏ. Sao y cứ có cảm giác câu nói này không hay ho gì?
"Rốt cuộc có chuyện gì? Không nói tôi cúp máy đây, tôi còn phải chạy trốn nữa. Đang nghĩ xem nên chạy đi đâu." Tô Bồi Ân suy tính.
Cố Hạo Đình cảm thấy Tô Bồi Ân hơi yếu bóng vía. Sao lúc trước hắn lại cho rằng sau này Tô Bồi Ân sẽ oai phong một cõi chứ? Hắn thực sự đã đánh giá cao y rồi.
"Là thế này, bọn tôi nghi ngờ hung thủ đứng đằng sau phát tán virus có khả năng liên quan đến thiên thạch ngoài hành tinh. Dù sao trên tay bà ta cũng có nguyên liệu thiên thạch. Bây giờ chỉ cần biết địa điểm thiên thạch rơi xuống, chưa biết chừng có thể tìm ra manh mối về kẻ chủ mưu từ chỗ đó." Cố Hạo Đình trầm giọng nói.
"Đó là hầu gái vẫn luôn chăm sóc tôi." Một giọng nói trong veo như tiếng suối róc rách vọng ra từ điện thoại.