Một lát sau, họ lái xe đến khu nhà của ông cụ Cố. Mọi người đều đang tập trung trong phòng khách, không ai nói gì, bầu không khí vô cùng kỳ dị.
"Hạo Đình, cháu đến rồi đấy à? Ăn cơm trước đi. Cơm nước xong mọi người sẽ họp gia đình." Ông cụ Cố trầm giọng nói.
"Vâng." Cố Hạo Đình đáp, dắt tay Tô Tiểu Miêu ngồi xuống bàn ăn.
Hắn yên lặng ăn cơm, Tô Tiểu Miêu cũng không lên tiếng. Trong tình hình thế này, chẳng ai nuốt trôi được. Cô ăn vài miếng rồi đặt đũa xuống trước, quay sang nhìn sắc mặt Thái Nhã. Bà ta đang cúi đầu, nhíu chặt mày, trông nặng nề tâm sự.
Cố Kiều Tuyết thì bình tĩnh hơn rất nhiều, liên tục quan sát ba mình. Chữ "ba" này quá xa lạ, bởi vì cô ta vừa sinh ra chưa được bao lâu, ba đã xảy ra chuyện. Cố Kiều Tuyết phát hiện mặt mũi anh trai khá giống ba.