Trên đường trở về, Tô Tiểu Miêu phân tích: "Thực ra, tin tức này bị truyền ra cũng là chuyện rất bình thường. Bởi vì ngoài chúng ta ra, người giam giữ ba anh cũng biết. Cô ta thả ba anh đi chắc chắn là có mục đích."
"Em cho rằng mục đích sẽ là gì?" Cố Hạo Đình hỏi.
"Tạm thời còn chưa biết, nhưng nếu đã có mục đích, qua một thời gian nữa chắc chắn sẽ xuất hiện kết quả. Người nào được lợi từ kết quả này thì người đó chính là kẻ chủ mưu đứng sau mọi việc. Chuyện sẽ rõ ràng ngay thôi."
"Anh sợ rằng chúng ta không gánh vác được hậu quả khi chúng đạt được mục đích."
"Bởi vậy, chúng ta không thể bỏ qua bất cứ dấu vết, manh mối nào. Phải phá vỡ kế hoạch trước khi kẻ địch đạt được mục đích." Tô Tiểu Miêu trấn an hắn.
"Thẩm Mặc Thần nói rất đúng, nếu không có thông báo chính thức từ phía chính phủ, tin đồn sẽ ngày càng biến tướng, bị bẻ cong theo ý quần chúng. Chiều nay anh phải đi họp, có lẽ sẽ hơi bận, cơm tối không cần đợi anh đâu." Cố Hạo Đình dặn.