"Hơn nữa, tuy có rất nhiều người có năng lực, nhưng biết tự kiểm điểm và đồng thời hiểu rõ về vợ của Y Nam thì chỉ có một mình cô ta. Em hoàn toàn tin rằng cô ta là người phù hợp nhất để giúp đỡ em."
"Em không lo cô ta sẽ có suy nghĩ không an phận với anh sao?" Cố Hạo Đình nhìn chằm chằm Tô Tiểu Miêu.
Thấy cô không hề ghen chút nào, hắn cảm thấy hơi hụt hẫng. Hắn hy vọng cô quan tâm đến mình.
Tô Tiểu Miêu cầm cốc sữa hắn để ở bên cạnh tay mình lên, uống một hớp, thái độ vô cùng thản nhiên.
"Em rất có lòng tin vào anh. Nếu trong bốn năm em không ở đây, anh đã không làm gì, thì hiện giờ em ở cạnh anh, anh làm sao có thể làm ra được chuyện khác gì?" Tô Tiểu Miêu uống thêm một ngụm lớn khiến sữa dính lên khóe miệng.