Thật ra Tô Tiểu Miêu thấy hơi mệt, vì dù sao cũng bận bịu cả ngày hôm nay. Nhưng đây là khởi đầu cho một cuộc sống hạnh phúc, nên cô không muốn làm hai người mất hứng.
Cô vòng tay ôm cổ Cố Hạo Đình, đáp lại nụ hôn của hắn. Hơi thở giao hòa, phả lên mặt nhau. Cố Hạo Đình trượt dần xuống cần cổ xinh đẹp, mơn trớn xương quai xanh rồi vội vàng chuyển xuống đầu gối, lướt dọc lên trên. Ánh mắt nhìn nhau trao muôn vàn tình ý.
Tô Tiểu Miêu bây giờ chỉ toàn tâm toàn ý làm cô dâu mới của Cố Hạo Đình, chờ chồng mình ôm vào lòng để cả hai hòa làm một. Từ nay về sau, họ là vợ chồng tương thân tương ái, bên nhau đến trọn đời.
Cố Hạo Đình không cởi váy cưới cho cô, cũng không cởi áo vest của mình. Tô Tiểu Miêu vòng tay ôm lấy phần eo rắn chắc của hắn, kéo hắn lại gần mình.
Cuộc ái ân như một nghi lễ trang trọng đánh dấu hiệp ước linh thiêng được gắn kết bằng linh hồn. Tình yêu nồng thắm say đắm lòng người từ từ nhuộm lấy bầu không khí lãng mạn của đêm dài…