Cuối cùng xe cũng vào phủ tổng thống, Tô Tiểu Miêu vào phòng nghỉ ngơi. Cô đi giày cao gót, vừa phải đứng vừa phải giữ tư thế tao nhã suốt cả đường, khiến bàn chân và bắp chân đều đau mỏi.
Cố Hạo Đình bế cô đặt lên ghế sofa. Hắn chẳng nói gì, chỉ cởi giày cho cô, bắt đầu xoa bóp chân.
"Sao anh biết chân em khó chịu?" Tô Tiểu Miêu kinh ngạc hỏi.
"Lúc xuống xe, em nhìn chân ba lần, lần nào cũng hơi nhíu mày, chắc chắn là do khó chịu nên mới vậy. Lát nữa ra ngoài đừng đi giày cao gót nữa, váy em dài, có thể che khuất chân." Cố Hạo Đình giải thích.
Tô Tiểu Miêu cảm thấy ấm lòng. Được hắn quan tâm săn sóc thế này, cô đã thấy mãn nguyện rồi.
"Không được đâu, nếu bị chụp ảnh lại, chắc chắn sẽ có kẻ cố ý phóng đại thêm. Chỉ vì một cơn đau mà quốc tế sẽ cho rằng em không đủ tư cách làm đệ nhất phu nhân, ảnh hưởng đến hình tượng của chúng ta trên trường quốc tế. Chỉ đi giày cao gót mấy tiếng thôi mà, chẳng phải việc gì khó khăn không thể cố gắng được."