Một tiếng trước khi máy bay hạ cánh xuống nước A, các thợ trang điểm dặm lại phấn cho bọn trẻ, sửa sang trang phục, cài lại hoa hồng. Bấy giờ Thẩm Thủy Mạt mới bị đánh thức khỏi mộng đẹp. Cô bé không bị tật khó chịu khi ngủ dậy, chỉ ngồi trên ghế sofa, ngơ ngác nhìn khoảng không trước mặt, đôi mắt to tròn mờ mịt, thoạt nhìn có vẻ đáng thương. Thợ trang điểm chải đầu cho cô bé.
Điểm Điểm liếc nhìn Thẩm Thủy Mạt: "Mẹ ơi, con không muốn bạn ấy đứng cùng con, có thể đổi người khác không?"
"Hả?" Tô Tiểu Miêu nhìn sang Cố Hạo Đình.
"Những bạn khác đều tám tuổi, cao hơn con. Con muốn người đứng cạnh người cao hơn mình sao?" Cố Hạo Đình trầm giọng hỏi.
Điểm Điểm mếu máo: "Con không muốn đứng với bạn ấy. Chắc chắn ba có thể tìm được một bạn lớn bằng con, hoặc là nhỏ hơn con."
"Có phải cưới vợ đâu, cố gắng thêm bốn tiếng đồng hồ nữa là được. Đàn ông con trai có chút việc ấy cũng không thể nhẫn nhịn được sao?" Cố Hạo Đình nghiêm khắc nói.