"Giảm bớt hai tiết học được không ạ?" Điểm Điểm khẩn cầu, trông mặt đến là tội nghiệp. Tô Tiểu Miêu nhìn mà thấy xót.
"Được." Lần này Cố Hạo Đình lại đồng ý rất dứt khoát. "Con đi xem tivi trước đi, ba còn vài việc cần bàn với Miêu Miêu của con."
"Dạ." Điểm Điểm liếc Miêu Miêu, mím môi ra vẻ vô tội, "Ban nãy cháu bảo để ba bắt nạt cô thế nào cũng được, nhưng thật ra không phải thế đâu. Cháu sẽ bảo vệ cô."
"Đúng là dẻo mồm dẻo miệng, cũng chẳng biết giống ai nữa." Nói rồi, Cố Hạo Đình liếc nhìn Tô Tiểu Miêu.
Cô nhíu mày. Hắn nhìn cô làm gì?
Cô theo hắn đến phòng làm việc. Thấy hắn ngồi vào bàn làm việc, ra vẻ rất nghiêm túc, cô cũng nghiêm túc theo, không tùy tiện như lúc nãy nữa. Cô kéo ghế ngồi đối diện hắn.
"Em có biết vì sao hai năm nay anh hủy bỏ hoạt động của nội các không?" Cố Hạo Đình hỏi.
Trong mắt Tô Tiểu Miêu thoáng vẻ hoang mang.