Cố Hạo Đình dường như thấy được bóng dáng Tiểu Vũ của mình trên gương mặt Tô Tiểu Miêu. Hoắc Vi Vũ cũng hay có vẻ mặt như vậy, chế giễu, ngang ngược, cao ngạo lại bất cần. Nghĩ đến đó, đôi mắt hắn lại càng thêm sâu thẳm: "Em biết thân phận của mình thì tốt."
Sau bữa tối, bác Long đi thu dọn bát đĩa, Tô Tiểu Miêu ngồi xem tivi với Điểm Điểm, còn Cố Hạo Đình cầm di động, cúi đầu soạn tin nhắn.
Tô Tiểu Miêu liếc nhìn hắn. Dù là lúc riêng tư, hắn cũng ngồi rất ngay ngắn.
Thấy cô nhìn mình, Cố Hạo Đình cũng quay sang nhìn lại. Tô Tiểu Miêu thấy vội vội vàng dời mắt, nhìn chằm chằm màn hình tivi.
Cố Hạo Đình đứng dậy, đến ngồi cạnh cô. Cô hơi mất tự nhiên, ngồi thẳng người, nhìn thẳng phía trước không chớp mắt. Đến lúc hắn chủ động nắm tay, cô rụt tay về đẩy vẻ cảnh giác, ngón tay hơi run.
Cố Hạo Đình không làm gì nữa, chỉ ngồi ở đó xem tivi cùng cô, không nói năng gì.