"Ai nói không phải chứ, anh giữ thân trong sạch, không làm chuyện gì có lỗi với vợ anh, cũng không phản bội, mặc dù cô ấy mất tích bốn năm rồi nhưng vẫn không đi tìm cô gái khác, tôi cảm thấy, đây là tất cả những gì mà phụ nữ muốn." Tô Tiểu Miêu trấn an, uống một ngụm rượu. Vừa nhấp môi cô đã nhíu mày, đúng là không ngon.
Cô không hiểu, rượu khó uống như vậy, vì sao vẫn có người uống?
"Tôi thích cô ấy, thích từ nhỏ đến giờ." Cố Hạo Đình như đang độc thoại.
"Từ những lời cuối vợ anh để lại, tôi cảm thấy cô ấy cũng thích anh, hai người là cặp đôi yêu nhau hiếm có đấy."
"Lúc cô ấy kết hôn với tôi, tôi đã cho rằng mình có được cả thế giới, nhưng cả thế giới lại phản bội tôi." Cố Hạo Đình nhìn cô, sâu trong mắt sinh ra chút oán hận.