"Tiểu Miêu, sao vậy, rốt cuộc cô nhìn thấy gì?" Nhan Diệc Hàm lo lắng hỏi.
Tô Tiểu Miêu cụp mắt, nhẹ giọng: "Hai tên ác ma nhốt tôi trong phòng, tôi không ra được.
Đôi mắt Tô Tiểu Miêu lóe lên, nhìn về phía Cố Hạo Đình, một dòng nước ngầm sâu hút chảy xuôi trong mắt cô.
Hoắc Vi Vũ chính là người vợ mất tích của hắn. Người vợ mất tích của hắn có liên quan gì đến cô?
"Tôi phải đi rồi." Tô Tiểu Miêu đứng dậy, hốt hoảng chạy ra ngoài.
Nhan Diệc Hàm nhìn bóng lưng Tô Tiểu Miêu, "Tôi đưa cô về."
Cố Hạo Đình nắm lấy tay Nhan Diệc Hàm, trầm giọng nói: "Để cô ta đi đi, không thấy cô ta như đang giấu giếm sao? Cô ta không muốn nói ra."
"Không phải là tôi đi dò hỏi cô ấy thấy gì mà vì tôi lo lắng cho cô ấy thôi. Cậu không hiểu đâu, tôi muốn theo đuổi cô ấy." Nhan Diệc Hàm nở nụ cười, giật tay Cố Hạo Đình, đi về phía trước một bước.