Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ. Tô Tiểu Miêu đứng dậy, ra vẻ cảnh giác.
Tổng thống nước A bất chấp thân phận ngồi cạnh cô có lẽ là vì Điểm Điểm đang ngồi đây. Hắn không nghĩ nhiều, nhưng người khác thì chưa chắc. Họ sẽ nhìn cô bằng ánh mắt dò xét, hoài nghi, đố kỵ, bịa đặt ra đủ thứ chuyện. Cô cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm tới. Biết bao thiếu nữ xinh đẹp, quý cô danh giá và cả những cô gái ngưỡng mộ tổng thống nước A đều sẽ ganh ghét, đố kỵ với cô, nguyền rủa, căm hận cô. Cô không việc gì phải chịu như thế cả, đã không có tiếng lại chẳng được miếng.
Tô Tiểu Miêu đứng dậy vòng qua đằng sau Cố Hạo Đình.
Cố Hạo Đình nhíu mày nhìn cô với vẻ khó hiểu: "Cô đi đâu?"
"Tôi đi là việc của tôi, liên quan gì đến anh." Tô Tiểu Miêu rũ mắt nói.
Cố Hạo Đình vỗ vị trí bên cạnh mình: "Qua đây ngồi, tôi có chuyện muốn nói với cô."