"Nghĩa là sao? Em vẫn muốn đính ước cho các con luôn à?" Cố Hạo Đình khó hiểu.
"Không phải đính ước, mà để cho hai đứa học cùng nhà trẻ, tiểu học, cấp Hai, cấp Ba, đại học; thêm mối quan hệ cha mẹ hai bên nữa thì cho dù hai đứa không thể là vợ chồng cũng sẽ trở thành bạn thân, anh thấy sao?"
"A." Cố Hạo Đình khẽ cười một tiếng.
Lúc Hoắc Vi Vũ đang cho là hắn không đồng ý, hắn bỗng nói, "Em vui là được rồi."
Chẳng mấy chốc cậu bé Điểm Điểm đã tròn một trăm ngày. Cố Hạo Đình thật sự tổ chức tiệc mừng rất lớn. Hắn đặt mấy nghìn bàn chiêu đãi.
Tuy Cố Hạo Đình không nói, nhưng hắn luôn đặc biệt không thích Điểm Điểm bú sữa mẹ, song thật ra, hắn vẫn thương đứa bé này vô cùng. Mỗi ngày về nhà hắn đều muốn ôm bé cưng. Có lúc hắn không nói gì mà chỉ nhìn bé cưng, càng nhìn càng thích, khóe miệng sẽ mỉm cười hiền hòa.
Có một ngày, Hoắc Vi Vũ nghe thấy hai cha con bọn họ đối thoại là thế này.