"Mấy ngày này anh bảo Trình Dật đi điều tra chuyện dược liệu, có bắt được một người. Hắn nói rằng họ chỉ nghe theo lệnh của bố anh." Cố Hạo Đình trầm giọng nói, ánh mắt nặng nề.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy tin tức này quá đáng sợ, chỉ nghe thôi mà da đầu tê dại, cô phải vuốt lại mái tóc từ đầu đến cuối. "Bố anh thành lập một đội ngũ làm việc cho Duật Cẩn, có lẽ là đang nghiên cứu vũ khí sinh hóa. Em nhiễm virus, sớm chiều nguy nan. Nhưng vì anh cũng bị lây nhiễm, bố không muốn anh xảy ra chuyện, nên đã đưa thuốc giải đến phải không?" Hoắc Vi Vũ nói, đầu óc kêu ong ong.
"Anh cũng không nghĩ ra lý do vì sao họ lại đưa thuốc giải cho chúng ta." Cố Hạo Đình nói với vẻ rất cô đơn.
"Không đúng, chẳng phải bố anh đã bị bắt rồi sao? Không lẽ tin bố anh bị bắt đi là giả, tung tin chỉ để tiện cho việc bố anh lẩn trốn ư?" Hoắc Vi Vũ lại đưa ra câu hỏi.
Cố Hạo Đình im lặng.