"Biết rồi." Cố Hạo Đình giật lấy que thử trong tay Nhan Diệc Hàm, kéo Hoắc Vi Vũ vào toilet.
Hoắc Vi Vũ nhìn hắn đang giúp cô thử. Cô hơi xấu hổ, dù sao cũng là thả que thử vào bên trong nước tiểu.
Cố Hạo Đình nhìn chằm chằm que thử thai. Cô thấy được hắn đang rất nóng ruột. Cố Hạo Đình mong chờ đứa bé này từ lâu rồi.
Tương truyền, giữa con cái và cha mẹ cũng cần có duyên, thế nên đứa con đầu của hai người không được sinh ra có lẽ một phần cũng vì duyên chưa tới. Trong lòng Hoắc Vi Vũ dấy lên chút thương cảm.
Trên giấy thử thai xuất hiện hai vạch. Cố Hạo Đình nhoẻn miệng cười, ánh mắt lấp lánh nhìn Hoắc Vi Vũ, trong mắt phủ sương mờ, sáng rực.
"Tiểu Vũ, chúng ta có con rồi, anh sắp làm cha rồi." Cố Hạo Đình kích động nói.
"Ừ, anh sắp làm cha rồi." Hoắc Vi Vũ nói theo hắn.
Hắn đưa tay cầm cánh tay cô, kéo cô vào trong ngực, "Em giỏi thật đấy."