Cô không muốn hắn quá mệt mỏi, càng không muốn hắn bị liên lụy vì mình.
Hoắc Vi Vũ nằm xuống bên cạnh hắn: "Lát nữa anh tìm thêm mấy y tá đáng tin, bao giờ anh cả tỉnh lại, vượt qua giai đoạn nguy hiểm thì chúng mình về quân khu nhé."
Cố Hạo Đình gạt nhẹ lọn tóc rơi trên trán cô, ánh mắt nhìn cô dịu dàng đến lạ, và rồi đặt lên vầng trán xinh xắn một nụ hôn.
Trước kia hắn ghen tị với tình cảm giữa cô với anh em của mình, đặc biệt là Lâm Thừa Ân. Hắn cứ mãi băn khoăn trong lòng, giữa hắn và những người anh em ấy, cô sẽ chọn ai? Giờ đây hắn đã biết rồi. Cô sẽ chọn hắn.
"Ngủ một lát đi, anh ấy tỉnh thì anh sẽ gọi em." Cố Hạo Đình chống tay lên đầu, mỉm cười, dịu dàng nói.
Hoắc Vi Vũ tựa lưng vào ngực hắn, nhìn Du Tiệp Ngạo bằng ánh mắt xót xa: "Anh cả là người không thích liên lụy đến người khác."
"Tính cách anh em em cũng giống nhau thật."