"Bình tĩnh! Bình tĩnh... Sean."
Vic bất ngờ không kịp đề phòng vội vàng khóa trái cửa phòng làm việc, "M* nó cậu đừng có kêu to."
"Anh theo dõi tôi."
Sean đè trán lên trán ông ta, kiềm chế gầm nhẹ nói: "Tôi cho rằng lần trước tôi đã nói rất rõ rồi, anh không được phép nghi ngờ về tôi như vậy nữa, tôi sẽ không phản bội anh! Nếu như anh không tin tôi, vậy thì đường ai nấy đi!"
"Theo dõi cái gì?" Vic không thừa nhận.
"Đừng nói dối Vic, vừa rồi Cassidy tới nhờ tôi khuyên nhủ anh, buổi tối về nhà sớm, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của tôi và anh sao lại giống nhau như vậy!? Hả?"
Sean giận đến mức đi lòng vòng trong phòng, "Tôi sẽ không phản bội anh, tôi sẽ không! Thật khó tin, anh đề phòng anh em nhà mình như thế là muốn làm gì!?"
Vic biết là con gái lớn vô tình gây chuyện, "Sean, biểu hiện gần đây của cậu khiến tôi rất lo lắng, hai tên FBI kia vẫn luôn đi tìm cậu, bọn họ tìm được nút đột phá, đó chính là cậu!"