Barron lái xe với vẻ mặt buồn bã, so với vị luật sư trả lời một cách hùng hồn trong ngục giam lúc nãy, anh ta trông như già đi mười tuổi. Đột nhiên chiếc xe lung lay dữ dội và phát ra tiếng động lạ, lúc này Barron mới nhận thấy bánh xe bên phải đã lệch khỏi con đường, anh ta đánh tay lái và cố đưa nó về đúng vị trí.
Bíp bíp!
Một chiếc ô tô muốn vượt lên từ bên trái bấm còi một cách điên cuồng. Barron áy náy, đang định xin lỗi thì phát hiện người ngồi trong xe là mấy kẻ đáng ghét trong đội Sturmabteilung. Bọn họ thò đầu ra, nhìn anh ta chằm chằm, Vic Mackey cười nhạo:
"Già rồi sao, đến xe còn không biết lái hả!?"
Barron ấn nút kéo cửa kính xuống, giơ ngón giữa ra ngoài, đổi lại những tràng cười còn lớn hơn nữa. Nhưng may mắn là những người này cũng chẳng định dây dưa gì, bỏ mặc anh ta ở phía sau, xe của họ dần mất hút ở đường cong phía trước.
Barron mới ấn cửa xe lên thì tiếng điện thoại vang: