Tống Á rất biết kiềm chế bản thân và cũng vô cùng cố gắng. Hắn luôn luôn nhớ kĩ lời Daniel khuyên bảo rằng các ngôi sao người da đen là nhóm người có nguy cơ cao. Những đối tượng này có thể phát sinh rắc rối bất cứ lúc nào. Nổi tiếng như Mike Tyson, trong một lần trước cuộc thi đấu ở Tokyo đã chơi đùa cả đêm cùng với bốn cô gái trẻ một lúc. Ngày hôm sau tin tức gây chấn động bị tuồn ra, Mike Tyson do việc này đã đắc tội với đại ca một bang phái, cũng là một tay chơi cá độ lớn, dẫn đến việc mạng sống của anh ta bây giờ lúc nào cũng bị uy hiếp, đành phải mỗi giờ mỗi phút luôn mang theo một số lượng lớn vệ sĩ đi theo bảo vệ bản thân.
Trong một xã hội hoàn toàn vật chất hóa như nước Mỹ, kẻ cần biết chớp thời cơ và luồn lách không chỉ có người đại diện của nghệ sĩ.
Tống Á đang nghĩ đến người đại diện, cửa phòng làm việc bỗng vang lên tiếng gõ: "Ai đó?" Tống Á đoán là cô nàng vừa nãy không cam tâm nên đã đuổi theo tới đây.
"Là tôi, có được vào hay không?"
Là tiếng của Pablo, Tống Á mở cửa cho ông ta đi vào..
"Wow wow wow…"
Pablo sau khi bước vào liền đi dạo quanh phòng làm việc một vòng, lại cầm từng khung hình trên bàn lên nhìn qua: "Chỗ của cậu cũng không tệ, Nelson Mandela à?" Hắn gõ gõ tấm kính của khung ảnh "tình ông cháu" trên bàn: "Cũng không tồi."
"Có chuyện gì không?" Tống Á trông thấy ông ta là thấy đau đầu.
"Tôi đã chấm dứt quan hệ với lão Joe rồi." Pablo lấy thuốc từ trong lồng ngực áo ra. "Có thể hút chứ?"
"Xin cứ tự nhiên."
Tống Á không hề cảm thấy bất ngờ khi nghe thấy tin tức này, hai bên chấm dứt mối quan hệ là chuyện sớm hay muộn thôi: "Ông với Lowry..."
"New York, Atlantic Records."
Quả nhiên là như vậy.
Pablo miệng ngậm điếu Camel nhả khói mù mịt. Lão kể lại sơ lược cho Tống Á nghe chuyện đã xảy ra, bởi vì trận xung đột giữa Lowry Bé với NAS, thái độ của Atlantic Records trở nên lãnh đạm đối với họ rất nhiều. Sự tình giằng co trong một khoảng thời gian, nhờ việc lượng tiêu thụ đĩa của Lowry Bé đã đạt đĩa bạch kim, quan hệ giữa bọn họ mới lại một lần nữa chuyển thành nhiệt tình. Lúc ấy, Lowry Bé đã tự bỏ tiền ra, góp vốn cùng với Atlantic Records để đủ tiền đền bù hợp đồng cho lão Joe, mua đứt hai năm hợp đồng còn lại tại công ty Old Joe, sau đó mới chuyển sang đầu quân cho Atlantic.
Về phần "Thrift Shop", Lowry Bé và lão Joe đã cùng ký hợp đồng với một công ty quản lý biểu diễn. Trong tương lai, chỉ cần bọn họ có cơ hội biểu diễn với một khoản thù lao nhất định, bọn họ vẫn sẽ cùng nhau biểu diễn. Tiền mà, có ai chê ít bao giờ, vì thế, hai bên chí ít vẫn sẽ duy trì mối quan hệ tốt đẹp bằng mặt không bằng lòng.
Đây coi như là một cuộc chia tay trong hòa bình.
"Kết quả không tệ." Tống Á nói.
"Ừ."
Pablo dụi tắt thuốc lá: "Lowry Bé tiền đồ rộng mở, Atlantic Records sẽ thực hiện album tiếp theo của Lowry Bé ."
Vanilla Ice và Lowry Bé cùng được xưng tụng là hai quái vật người mới của làng RAP, ra mắt vào sáu tháng cuối năm 1990. Trong lời bài hát của cả hai rất ít khi xuất hiện những từ ngữ thô tục và nội dung về các băng đảng giang hồ. Hình tượng của hai người họ cũng rất tốt, ngay cả truyền thông vốn không chào đón nhạc Rap cũng không thể nào nói xấu hai người. Ca khúc của Lowry Bé có tổng lượng tiêu thụ vượt trên ba triệu bản, lượng tiêu thụ album đầu tay là một triệu bản, thành tích này dẫn tới việc được Atlantic Records ưu ái là bình thường. Đấy là còn chưa nói đến Lowry Bé không phải là con trai cưng của SBK, tài nguyên tuyên truyền đạt được kém xa tít tắp so với Vanilla Ice.
Đương nhiên, Vanilla Ice càng được chú ý hơn không chỉ bởi vì hắn ta là người da trắng, mà còn vì chất lượng của album cũng cao hơn hẳn so với album của Lowry. Trước mắt album của hắn vẫn còn đang chiếm hạng nhất trên bảng xếp hạng lượng tiêu thụ, ngông nghênh ngăn chặn album The Immaculate Colleciton của Madonna dừng ở vị trí thứ hai và album mang tên mình của Mariah Carey ở vị trí thứ ba. Có tin đồn rằng SBK dự đoán lượng tiêu thụ album và đĩa đơn của Vanilla Ice sẽ đột phá hàng chục triệu bản, năng lực tạo ra ngôi sao của Daniel không phải là dùng để trưng cho đẹp.
Vanilla Ice cùng chị em Wilson, con gái cưng của Daniel và Philipps đều nhận được đề cử trong lễ trao giải Lễ trao giải Grammy tổ chức vào tháng tới. Chị em Wilson và Philipps vẫn là ứng cử viên nặng ký cạnh tranh với Mariah Carey cho hạng mục người mới xuất sắc nhất. Mà Lowry Bé lại không thu hoạch được một cái gì, cơ hội đều do phía trên đưa xuống, bởi vì hai album của Lowry Bé bán ra không đạt được như mong đợi. Cậu ta đã bị Vanilla Ice bỏ xa.
"Vậy chúc mọi người thuận lợi ở Atlantic." Tống Á thuận miệng chúc mừng.
"Cảm ơn."
Pablo tâm trạng rất tốt, từ lần trước được Tống Á giúp đỡ giải quyết vụ xung đột với Rakim cho tới nay, ông ta trở nên biết điều hơn rất nhiều: "Cậu có hứng thú với tòa biệt thự bên hồ kia của Lowry Bé không? Giá tuyệt đối hữu nghị."
"Tôi làm gì có tiền mua biệt thự cơ chứ."
Tuy giá cả bất động sản ở Chicago đang tăng, nhưng Tống Á cũng không muốn ôm rơm nặng bụng. "Vì sao muốn bán biệt thự? Không phải mới mua chưa được bao lâu sao?"
"Lowry Bé tiêu tiền rất hoang phí, cậu thì lại hoàn toàn trái ngược."
Pablo lắc đầu cười: "Lowry Bé có nhu cầu theo đuổi âm nhạc, cậu ta muốn chuyển đến New York, như vậy sẽ tiện di chuyển tới phòng thu của Atlantic hơn. Chúng tôi đã tìm được nhà ở Manhattan rồi."
"Hai người không định rời khỏi Chicago luôn đấy chứ?" Tống Á nghĩ đến ông anh Tony, anh ta nhất định sẽ đi theo Lowry.
"Chắc là vậy, chỉ giữ căn biệt thự đó lại thôi."
Pablo nói: "Lowry Bé ở Chicago chỉ có tôi là người thân, cậu ta không giống cậu, muốn đi là có thể đi."
"Người thân ư?" Tống Á chưa từng nghe ai nói qua về quan hệ hai người bọn họ.
"Bố của Lowry Bé là em trai của tôi, ờ, là anh em xã hội với nhau, thuộc dạng có thể đỡ đạn cho nhau."
Pablo tự giễu nói: "Nhưng mà nên nói như thế nào đây? Có lẽ anh em đã chết mới là anh em tốt. Nếu như ông ấy còn sống, nói không chừng ngày nào đó cũng sẽ giống tôi cùng lão Joe bây giờ, vì tiền mà trở mặt với nhau..."
Tiễn Pablo về, ngày hôm sau tan học Tống Á đi một chuyến đến Công ty Âm nhạc Old Joe của lão Joe.
Tin tức này vốn nên là lão Joe nói với hắn trước, đối phương gần đây thật sự quá im lặng.
"Nghe nói ông hủy hợp đồng với Lowry Bé rồi?"
Thay đổi lớn nhất trong văn phòng lão Joe chính là góc vinh dự, hai chiếc cúp chứng nhận đĩa bạch kim của "Thrift Shop" được ông ta trưng bày hết sức trịnh trọng, được đặt ngay vị trí dễ nhìn nhất trong góc vinh dự.
"Đúng vậy, tôi không làm khó bọn họ, tiền đưa, người đi, chấm hết!"
Lão Joe móc chiếc khăn lụa ra từ bộ âu phục hồng phấn, nhẹ nhàng lau đi vết vân tay trên chiếc cúp chứng nhận bạch kim vừa bị Tống Á để lại: "Về sau có khi lại có được thêm hai chứng nhận nữa, một cho đĩa đơn 'Thirft Shop', một cho album. Sản phẩm được sản xuất ra từ Công ty Âm nhạc Old Joe, ha ha!"
Ông ta ngồi trở lại sau bàn làm việc: "Tôi lại muốn xem xem Lowry Bé rời khỏi tôi, rời khỏi cậu, thì còn có thể tạo ra được sóng gió gì nữa."
"Ông gần đây thế nào?" Tống Á ngồi xuống phía đối diện lão.
Lão Joe thở dài một hơi: "Đừng nói đến chuyện đó, rất phiền."
Lão không muốn nói, Tống Á cũng không tiện hỏi, hai người tùy tiện hàn huyên trò chuyện về việc kết toán doanh thu cùng SBK, Tống Á đứng dậy ra về.
"Hơ."
Vừa đi ra ngoài thì đụng vào Eric đang bê mấy hộp pizza, hai người cụng nắm đấm: "Gần đây thế nào?" Tống Á hỏi anh ta.
Eric cũng chỉ thở dài một tiếng: "Một câu khó nói hết, trong quá trình thu âm album mới..." Anh ta giơ ra bốn ngón tay, hẳn là chỉ bốn người đàn bà lớn tuổi kia.
"Không thuận lợi à?" Tống Á hỏi.
"Đâu phải chỉ có không thuận lợi đâu." Eric phàn nàn: "Sớm biết vậy đã đi theo cậu rồi, về đây lại phải làm việc vặt, phải tính toán, còn chưa hết, lão Joe cái gì cũng không cho nói."
"Ừ."
Tống Á trong lòng tự nhủ, nếu anh mà biết tôi định cho Aiur cùng Dyle cơ hội được hát cùng trong ca khúc mới, chỉ sợ sẽ càng hối hận mà thôi. Tống Á lái xe về phòng thu âm của mình, Hayden dẫn đến một người đàn ông trung niên người da trắng đang ngồi chờ sẵn.
"Xin chào, tôi là phó tổng giám đốc của William Morris, Logan Donovan."
Lão già chủ động đưa tay ra, tự giới thiệu.
Cuối cùng thì William Morris đã chuẩn bị báo giá kĩ càng rồi.
"Luật sư của tôi đã đưa báo giá của CAA cho các ông chưa? Ông Donovan." Tống Á gọi Aiur mang mấy cốc cà phê đến, cố ý hỏi.
"Rồi, chúng tôi đã nhận được, điều kiện cũng bình thường thôi."
Logan Donovan bĩu môi tỏ vẻ khinh thường: "Đừng bị thái độ khiêm nhường của tên Ovitz đánh lừa, ngoại trừ tiền thuê văn phòng thấp hơn một chút, báo giá của hắn không có chút lực hấp dẫn nào."