Sau khi nhận được tin ca khúc của mình đã nhảy dù vào TOP 50 của bảng xếp hạng ngay tuần đầu tiên ra mắt, Tống Á tạm thời thay đổi kế hoạch. Vào tối ngày 27, hắn dẫn mọi người cùng lão Joe bay thẳng đến Los Angeles. Big A và Tony sẽ thay hắn đến Detroit. Lowry Bé từng có scandal với một cô gái nổi tiếng trong giới âm nhạc ở Detroit, nên bây giờ có Tony đi theo ở phía sau cũng coi như là có chút biện pháp.
Tất cả đều là vì danh sách xếp hạng công bố ngày 29.
"Lão Joe, ông gầy đi rồi..."
"A? Thật sao? Gần đây tôi quá mệt mỏi." Sau khi lên máy bay, lão Joe ngồi thần ra trên ghế, tinh thần rất uể oải.
Tống Á nghĩ đến dáng người của bốn bác gái kia, cảm thấy có chút đau lòng thay cho lão Joe.
Lão Joe tâm sự trùng trùng, nhưng ông ta cũng không chủ động nói bất cứ điều gì. Ông vừa mới lên máy bay được một lúc, rất nhanh sau đó đã chợp mắt, ngủ một giấc đến tận khi xuống Los Angeles.
Mọi người được sắp xếp nghỉ ngơi tại khách sạn Compton ở Los Angeles. Tống Á liền gọi điện thoại cho Halle Berry.
Sau khi MV được phát hành, Halle trực tiếp gọi điện thoại đến để cảm ơn. Theo như cô nói thì hiện nay cô nhận được rất nhiều lời mời, cô và người đại diện khá khó khăn khi đưa ra lựa chọn. Đương nhiên, cô cũng không quên nói với Tống Á, khi nào hắn đến Los Angeles sẽ chiêu đãi hắn thật tốt.
"Cảm ơn anh, APLUS!"
Đầu bên kia điện thoại Halle rất phấn khởi: "Em đã chấp nhận lời mời của Spike Lee, đóng một vai trong bộ phim 'Jungle Fever' do chính ông ta làm đạo diễn và diễn xuất! Đã chuẩn bị đi đến tổ quay phim, đúng vậy! Đó là một vai phụ. Lạy chúa, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, em cảm giác như toàn bộ thế giới đều thay đổi, cảm ơn anh đã cho em cơ hội, khách sạn ở đâu? Em sẽ đến đó."
Spike Lee là đạo diễn người da đen hiếm có ở Hollywood. Ông ta thăng tiến rất nhanh chóng. Năm trước còn lấy được đề cử kịch bản Oscar và đề cử cây cọ vàng Cannes.
Tống Á nói mấy câu chúc mừng, nửa giờ sau, Halle gọi điện đến lần nữa. Lần này cô trở nên có chút do dự: "Người đại diện của em muốn gặp anh một chút, có được hay không?"
"CAA?"
"Vâng."
Xem ra CAA đã biết được kế hoạch của hắn nên muốn gọi hắn đến để nói chuyện. Thật tốt khi có ai đó cạnh tranh với William Morris, nhưng bây giờ hắn lại không có thời gian để suy nghĩ cẩn thận lợi và hại trong việc này. Hơn nữa hắn biết người đại diện của Halle chỉ là một nhân vật nhỏ: "Có lẽ là không thích hợp cho lắm, người đại diện của anh đang ở bên cạnh, bọn anh ở Los Angeles cũng đang khá là bận."
"Được rồi, em sẽ tự đến đó." Halle cúp điện thoại.
Không lâu sau, có người gõ cửa ở bên ngoài.
Hắn đi ra mở, lão Joe mặc đồ ngủ đi tới.
"Tôi đã suy nghĩ lại, ngày mai cậu vẫn không nên đi gặp Big E. Việc tuyên truyền ca khúc, tôi sẽ giúp cậu tiếp đón anh ta thật tốt." Lão Joe ngồi vào ghế sofa trong phòng, vẻ mặt rất nghiêm túc.
"Vì sao?"
Tống Á có chút hoang mang, vậy không phải hắn đến không công sao? Lão Joe này, chẳng lẽ ông ta đang hối hận, không muốn để cho mình và N.W.A có mối quan hệ hay sao?
"Là như thế này, năm 1979..." Lão Joe kể một đoạn lịch sử.
Năm 1979, Williams người sáng lập băng Crips thuộc N.W.A đã tiến vào một khách sạn ở Los Angeles cướp ô tô, nổ súng giết chết vợ chồng chủ khách sạn người Hoa và làm cho con gái bọn họ bị thương.
Bởi vì vậy vụ án này và mấy vụ huyết án khác, năm 1981, Williams đã bị bắt và bị kết án tử hình.
"Tuy trên thực tế Crips không phải một thể thống nhất, trước thời Williams Crips đã có hình hài và kết cấu rồi, nhưng tóm lại, họ đều cho Williams là người sáng lập Crips. Cho nên..."
Lão Joe chậm rãi nói: "Mặc dù chuyện này đã xảy ra cách đây mười năm, nhưng theo tôi được biết, đến bây giờ, cộng đồng người Hoa ở Los Angeles vẫn còn đang tìm cách để cho Williams thi hành án tử hình càng sớm càng tốt. Bởi vì dòng máu của cậu, khi giao tiếp với bang Crips thì phải vô cùng cẩn thận. Tuy đại đa số người trẻ tuổi hai bên cũng không biết đoạn chuyện cũ này, nhưng chỉ cần câu chuyện liên quan đến cậu là rất có thể rắc rối sẽ kéo tới. Vừa rồi ở trong phòng tôi đã suy nghĩ rất kĩ về việc này. Cậu không thể xử lý chuyện này một cách tốt đẹp được. Nếu tỏ ra trung lập thì cậu sẽ bị cả hai bên xem thường. Nếu nghiêng về người Hoa, có tình nghĩa là tốt, nhưng sẽ mất đi thị trường tiêu thụ người da đen, hơn nữa sẽ làm cho bang Crips oán hận cậu. Nếu nghiêng về phía người da đen, người Hoa sẽ xem thường cậu, cậu sẽ càng không lấy lòng được người da đen."
"Vậy sao?"
Tống Á ngã ngồi ở đầu giường: "Bang Crips là bang phái người da đen lớn nhất nước Mỹ ư?" Hắn lẩm bẩm."Kỳ thật cũng chẳng đến mức đó, chỉ là nhiều thành viên mà thôi. Bang Crips sớm đã chia thành nhiều nhóm nhỏ, giữa các nhóm nhỏ với nhau giết chóc còn kinh khủng hơn với bên ngoài." Lão Joe nói.
"Cảm ơn ông, lão Joe." Tống Á nói lời cảm ơn xuất phát từ đáy lòng.
"Cho nên cậu nhớ kĩ, trong tương lai nếu có hợp tác với người của bang Crips phải được thực hiện thông qua người trung gian." Lão Joe khuyên bảo.
Tiễn lão Joe đi, Tống Á ngồi trong phòng suy nghĩ rất lâu, cho đến khi Halle ở bên ngoài gõ cửa, hắn mới thoát khỏi những suy nghĩ về chủ đề nặng nề này.
"Không phải là giờ anh bận nhiều việc sao?" Mười giờ sáng, Halle mặc xong quần áo, chuẩn bị rời đi.
"Chỉ là anh không muốn gặp người đại diện của em mà thôi."
Tống Á trả lời cô qua loa, bấm điện thoại gọi Tống A Sinh: "Ông biết vụ án mưu sát trong motel ở Los Angeles năm 1979 không?"
"Đúng, tôi muốn quyên một khoản tiền cho cộng đồng người Hoa đang đề nghị thủ phạm nhanh chóng chấp hành tử hình, dùng danh nghĩa của ông..."
Mặc dù không có ký ức của kiếp trước, nhưng Tống Á biết rằng hắn là người Trung Quốc, cho nên trong vấn đề này không có gì phải lo lắng lựa chọn bên nào.
Không biết lão Joe đã nói chuyện với đối phương như thế nào. Big E là một gã làm việc qua loa. Vào ngày 28, khi Tống Á rời khỏi Los Angeles, ở đây đã có không ít DJ bắt đầu quảng cáo cho "I Feel It Coming", chỉ là tiếng vang nhỏ hơn New York và Chicago rất nhiều.
Tống Á cũng không định trả thêm thù lao để cho Big E hăng hái hơn. Thằng cha này còn gian lận cả tiền của người cùng nhóm như Ice Cube, tiếng tăm về mặt này quả thực không được tốt.
Để cho lão Joe tự mình trở về Chicago, Tống Á lại thay đổi hành trình một lần nữa. Tống Á đến một thành phố lớn khác ở bờ Tây - San Francisco, đây là một thành phố có rất đông người Hoa sinh sống.
Lần này hắn chủ động để cho Colombia Records liên hệ với một đài phát thanh của người Hoa. Toàn bộ quá trình phỏng vấn đều bằng tiếng Hoa, trong đó còn phô diễn hai câu Quảng Đông không ra đầu ra đuôi.
"Anh cũng đầu tư ở Silicon Valley?"
Tiềm lực kinh tế của người Hoa kiều cao hơn rất nhiều so với người da đen. Họ cũng rất nhiệt tình đầu tư. Cuối buổi phỏng vấn, hắn và những người ở đài phát thanh trò chuyện về Silicon Valley nơi rất gần San Francisco.
Tống Á nói về mấy cái cổ phiếu mà hắn đã mua.
"Vương An Computer..." Mấy nhân viên công tác ở đài phát thanh đều cười.
"Có chuyện gì vậy?"
Đối phương cười không đáp.
Tống Á biết cử chỉ này có nghĩa là không coi trọng chuyện đó. Đối phương xuất phát từ tính cách thận trọng của người Hoa nhiều thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện nên không có nói rõ ra mà thôi. Tống Á vội vàng chỉ huy Tống A Sinh, để cho ông ta liên hệ với người môi giới chứng khoán, bán toàn bộ cổ phiếu của Vương An Computer ra.
"Bây giờ bán ra là lỗ đó, không bằng mua bổ sung..." Tống A Sinh đề nghị.
"Tôi bổ bà mẹ ông!"
Sau khi ép Tống A Sinh bán cổ phiếu đi, hắn vội vàng chấm dứt hành trình ở bờ Tây, đi đến phía Nam nước Mỹ.
Vào ngày 29, bảng xếp hạng tuần mới được công bố, "I Feel It Coming" với lượng tiêu thụ không được một trăm nghìn nhưng thành tích lại đứng ở vị trí thứ mười lăm, chỉ sau "Love Takes Time" của Mariah Carey.
Tạp chí bảng tin còn đính kèm sơ yếu lý lịch cá nhân ca sĩ và bình luận ngắn.
Alexandre Tống, nghệ danh APLUS, có dòng máu lai người Hoa. Năm 1990 anh nổi tiếng bất ngờ từ Chicago. Với sự tài hoa hơn người, anh có phong cách sáng tác đa dạng.
"Thrift shop" là ca khúc thể loại nhạc rap, do anh sáng tác nhạc và đồng tác giả về lời ca với Lowry Bé. Trước mắt đã có được ba ca khúc đạt lượng tiêu thụ bạch kim. Sau đó anh lại sáng tác ca khúc bình quyền "Gửi De Klerk" và để cho Milla Jovovich biểu diễn. Bài hát này đã đạt hai đĩa bạc kim ở Bắc Mỹ, lượng tiêu thụ ở các khu vực khác cũng vô cùng khả quan.Vào cuối năm, sau khi ký kết hợp đồng với Công ty Colombia Records, lần đầu tiên anh ra mắt ca khúc tự sáng tác và tự thể hiện. Ca khúc sau khi được phát hành đã đứng ở vị trí thứ mười lăm trên bảng xếp hạng Billboards ở ngay tuần đầu tiên bán ra. Bài hát là sự kết hợp giữa giọng hát retro và âm thanh điện tử. Ca khúc được các nhà phê bình âm nhạc và DJ tại các kênh radio đánh giá khá cao. Hiện tại, ca khúc chiếm tỷ lệ cao về số lượt yêu cầu tại tất cả các đài phát thanh trong cả nước.