Sau khi đi suốt đêm để về New Jersey, ngày 24, ở phòng họp nhỏ trong căn nhà Tống Á thuê, Hayden, Dyle, Tống A Sinh, Goodman, còn có Will Gardner và nữ trợ lý của anh ta, đang tụ tập đông đủ.
"Ông chủ, tất cả các tài liệu thế chấp đã được ngân hàng số một New Jersey kiểm nghiệm qua, chỉ cần bổ sung con số, bọn họ sẽ cho vay." Tống A Sinh cầm một phần tài liệu đặt trước mặt Tống Á.
Tống Á điền con số ba triệu đô kèm theo chữ ký.
Một cách thần kỳ, Will Gardner đã khiến con số bảy triệu đô mà công ty đầu tư AW đưa ra hạ xuống còn năm triệu đô, nhưng bởi vì thỏa thuận về phần thưởng trước đó, Tống Á phải trả cho đối phương gần sáu trăm bảy mươi nghìn đô tiền thưởng, thêm 5% giá thu mua nữa là hai trăm năm mươi nghìn đô cho chi phí mời luật sư, ngoài ra còn thêm nhiều loại phí tư vấn, phục vụ lắt nhắt khác. Công ty luật Lockhart và Gardner trong ba ngày ngắn ngủi liền lấy được từ trong tay hắn gần một triệu đô.
"Nếu không thì sao còn nói nghề luật sư dễ kiếm tiền cơ chứ." Tống Á cảm thán.
"Coi như cậu mất sáu triệu đô để hoàn tất việc thu mua, vẫn còn dư lại một triệu đô kia mà?"
Will Gardner cười cầm một đống tài liệu dày cộm đẩy qua chỗ hắn. "Kho âm thanh bản quyền, tài sản cố định, nhân công, tài sản cố định, công nhân, thương hiệu, sở hữu độc quyền và đơn đặt hàng đang dang dở… của công ty Warren Brothers, toàn bộ đều là của cậu."
Goodman cùng Tống A Sinh phối hợp với nhau, giúp Tống Á kiểm tra qua một lần các giấy tờ.
Bốn triệu đô trong tài khoản tiết kiệm, thêm ba triệu đô tiền vay tổng cộng là bảy triệu đô. Hắn đã dùng hết sáu triệu đô còn lại một triệu, Tống A Sinh sẽ tìm người đại diện để mua vào cổ phiếu của công ty Microsoft và các công ty liên quan. Đây cũng là lần đầu tiên Tống Á đầu tư vào lĩnh vực phần mềm.
"Tôi dự định sẽ tiến hành phân chia khối tài sản này thêm lần nữa, kho bản quyền sát nhập vào công ty A+ Audio. Công ty Warren Brothers phân thành hai bộ phận, Công ty A+ Pedal giữ lại năm công nhân, nhân viên văn phòng một người, thừa hưởng toàn bộ sở hữu độc quyền, thương hiệu và đơn đặt hàng của công ty gốc. Công ty này sẽ sử dụng thiết bị có sẵn để hoàn thành các đơn đặt hàng tại xưởng sản xuất cũ, đợi khi nhà xưởng mới hoàn thành thì sẽ di dời toàn bộ máy móc công cụ qua. Tất cả chi phí cho thuê, quay về và tiếp tục sản xuất của nhà máy yêu cầu, cũng như chi phí tương lai của một nhà máy mới ở vùng vịnh sẽ do công ty mới vay tiền ngân hàng số một tại New Jersey để lo liệu."
Đây là chuyện mà lúc trước hắn đã cùng Will Gardner thương lượng, đem các sản phẩm không cần nữa cùng với thiết bị văn phòng giao cho công ty địa phương tiến hành phát mại.
"Cậu tìm được nhân viên quản lý Công ty A+ Pedal rồi à?" Will Gardner hỏi.
"Roberto Clayville giới thiệu một người, trước đó người này là quản lý bộ phận kinh doanh của công ty Warren Brothers. Anh ta đã rời vị trí công tác nhiều năm, trước kia vào thời điểm này trong năm anh ta đạt được thành tích kinh doanh hàng tháng rất tốt. Khi công ty Warren Brothers trên đà xuống dốc thì anh ta đã bị những công ty khác cướp đi. Lần này tôi đưa ra chức vị Tổng giám đốc cùng đãi ngộ lương không tệ, lại tặng cổ phần,, anh ta đã bằng lòng quay trở về. Sau khi người này trở lại, có thể sẽ sách động một vài người cũ khác trở lại." Tống Á trả lời.
"Một ứng cử viên tốt." Will Gardner ba ngày nay không chỉ cùng công ty đầu tư AW bàn về giá cả. Ông ta thông qua các loại biện pháp khác nhau mua đứt mấy người công nhân, trước mắt trong đám công đoàn khoảng ba mươi lăm người, tối thiểu đã có hai mươi người đồng ý nghỉ việc, cộng thêm những thành phần phản bội, có quan hệ không rõ ràng cùng ngân hàng số 1 của New Jersey, Phó Giám đốc Wise giờ đây không tạo được uy hiếp nữa.
"Nếu như cậu có thể đồng ý cho Wise một chức quản lý, tiền và sức lực chúng ta bỏ ra sẽ đỡ hơn rất nhiều." Will Gardner nói.
Tống Á bĩu môi, "Đừng, loại người này tôi không muốn dùng đâu."
Tống Á cùng công ty đầu tư AW ký hợp đồng hoàn thành việc thu mua hôm trước, thì hôm sau tổng giám đốc mới của Công ty A+ Pedal cũng đến. Việc phân chia và xử lý tài sản cũng được hoàn thành theo từng bước, tất cả những thành phẩm bị bỏ đi cùng các thiết bị văn phòng cũng được công ty phát mại địa phương phân loại từng thứ một, quảng cáo cũng được lan truyền ra ngoài, đến chủ nhật sẽ có ông chủ nhà xưởng gần đó cùng với cư dân bị hấp dẫn tới thu gom.
Wise lại gọi đội ngũ hai mươi người tụ họp ở trước cổng lớn của nhà xưởng thị uy.
"Chúng tôi nhất quyết không đồng ý nghỉ việc! Chúng tôi muốn việc làm!" Ông ta dẫn đầu hô to, "Nghị viên địa phương cũng đã phản bội chúng tôi! Mọi người đi theo tôi, cùng đi đến văn phòng nghị viên!"
Đám người đang muốn làm náo loạn, từ phía trong xe cảnh sát hai người nhân viên cảnh sát bước ra, "Ông Wise, hành động lần này của ông sẽ không được công đoàn của công ty Warren Brothers thông qua và trao quyền. Vì đây là hành vi phi pháp, xin đi theo chúng tôi một chuyến... Ông có quyền thuê luật sư..."
Sau khi tuyên bố giới hạn quyền lợi xong, một người bên trái một người bên phải, hai cảnh sát viên áp giải Wise vào xe cảnh sát.
Đám đông biểu tình nhìn nhau. Vốn dĩ đại đa số mọi người hoàn toàn tới để giúp sức hoặc tham gia cho vui, khi vừa nghe nói tổ chức công đoàn không cho phép, vậy thì còn biểu tình gì nữa, vì vậy lần lượt giải tán.
Vào cuối tuần, một số tài sản đã được phát mại xong, số còn lại được bán rẻ cho công ty phế liệu ở đó, Tống Á thu hồi lại hơn một trăm nghìn đô.
Thứ hai ngày 4 tháng 3, Tống Á chính thức đăng báo tuyên bố công ty Warren Brother đóng cửa.
Trong nhà xưởng chỉ còn một số ít những người được chọn lựa để duy trì đơn đặt hàng bàn đạp, chờ cho Tổng Giám Đốc mới của chi nhánh bên kia chuẩn bị cho tốt nhà máy cùng thiết bị, khi hoàn thành lập tức chuyển dời qua đó. Các bộ phận không có hàm lượng kỹ thuật lớn của bàn đạp piano cũng đã được đem ra đấu thầu, công ty thương mại Tương Giang của Trung Quốc đã trúng thầu. Bọn họ sẽ chuyển đơn hàng tới nhà máy sản xuất ở Thâm Quyến, Trung Quốc, sau đó gửi thành phẩm tới nhà máy mới ở vùng vịnh.
"Cảm ơn sự tin tưởng của cậu, ông chủ."
Buổi tối, Tống Á mở một tiệc rượu nhỏ. Dyle rất vui mừng mà bày tỏ sự cảm kích của mình với Tống Á, dù sao thì lúc đầu nhắc tới đề nghị thu mua kho bản quyền âm thanh, hắn không ngờ lại là một cuộc thu mô lớn như vậy.
"Kho bản quyền tôi đưa vào A+ Audio sẽ được chuyển thành khoản vay từ công ty A+ Records và công ty quản lý tài sản và bản quyền A+, mục tiêu làm ăn có lãi của cậu không còn xa nữa đâu Dyle." Tống Á cười nhắc nhở anh ta.
"Tôi hiểu cả rồi, tôi sẽ làm thật tốt." Dyle cam đoan.
"Rất thuận lợi!"
Roberto Clayville cầm được trong tay năm phần trăm cổ phần của Công ty APLUS Pedal như ý nguyện của mình, vì thế ông ta móc ra một trăm năm mươi nghìn đô không thiếu một xu, "Chúc chúng ta thành công." Ông ta nâng ly rượu lên.
"Hiện tại công ty còn nợ ngân hàng số 1 New Jersey hơn một triệu đô." Tống Á cười và chạm cốc cùng ông ta, không quên cảnh cáo ông ta rằng dù sau này A+ Pedal làm ăn thua lỗ thì cũng không liên quan gì đến Tống Á nữa. Dù sao đi nữa thì mục tiêu chủ yếu của Tống Á là kho bản quyền, nay đã được sát nhập vào A+ Audio rồi.
Tống Á thế chấp cá nhân ba triệu đô, cộng thêm một triệu đô vay dưới danh nghĩa công ty A+ Pedal, bốn triệu đô tiền vay ngân hàng này đã trực tiếp làm thay đổi thái độ của nghị viên địa phương. Số tiền công ty A+ Pedal vay được dùng cho việc di dời sang nhà máy mới, trả nợ lương cho nhân viên, mua nguyên liệu thô và các linh kiện bao ngoài, duy trì hoạt động kinh doanh của công ty và phát triển sản phẩm mới.
"Việc buôn bán làm ăn mà, đều là đang đánh cược cả."
Roberto Clayville xuất thân từ một đại gia tộc ở Brazil rất có phong độ của một quý công tử. Giai cấp tư sản Brazil phần lớn là người da trắng, nhưng ở trong địa phương của mình thì họ rất giản dị, chỉ thích đem tiền đi hai nơi Châu Âu và nước Mỹ để tiêu xài.
"Cho nên..." Ông ta nói, "Tôi nên quay lại tập trung tinh thần vào âm nhạc rồi, album của cô Carey sẽ được đưa ra thị trường vào tháng Năm này."
"Ơ đúng nhỉ." Tống Á mấy ngày này bận tối mắt tối mũi, vừa mới nhớ ra đầu tháng Ba hắn phải tham gia chương trình đêm muộn của David Letterman, bài hát cũng đã lâu rồi không luyện tập.
Đúng lúc này điện thoại di động vang lên, là cuộc gọi của Michelle.
"Xem bốn đài tin tức lớn (ABC, NBC, CBS, CUU) đi." Michelle nói ít nhưng ý tứ sâu xa.
Tống Á tìm đến tivi, mở ra xem, thấy tất cả các kênh đều đang phát một video dài mấy chục giây, cả đoạn video bốn người cảnh sát da trắng dùng gậy cảnh sát hành hung một người da đen, ra tay vô cùng hung ác.
"Đây là một trường hợp nghiêm trọng về sự phân biệt chủng tộc, chúng tôi đang chuẩn bị một hoạt động kêu gọi ở Chicago..." Michelle nói.
"Chắc chắn rồi, đến lúc đó tôi sẽ tới tham gia." Tống Á đồng ý.