Buổi chiếu phim đầu kết thúc, Bregman Jr. dùng ngón tay vỗ cằm, ngồi thật lâu suy nghĩ.
Nhân viên rạp chiếu phim đến dọn dẹp thấy có người vẫn ngồi đó nên tới nhắc nhở:
"Hai vị, buổi chiếu tiếp sắp bắt đầu, sẽ có khán giả vào xem, xin vui lòng…"
Bregman Jr. choàng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của mình, nhìn quanh thấy chẳng còn ai.
"Ồ, xin lỗi."
Anh ta cùng cấp dưới đứng dậy, hướng về phía cửa ra, ra khỏi phòng chiếu Bregman Jr. mới lên tiếng:
"Âm nhạc rất hay, phim có hơi lộn xộn, nhồi nhét nhiều yếu tố chạy theo xu hướng hiện nay quá. Nhưng vẫn rất tuyệt, đặc biệt là đoạn điệp khúc cuối phim."
Cấp dưới của anh ta im lặng cả buổi, nghe Bregman Jr. khen mới dám nói ý kiến của mình: