Chereads / Chicago 1990 / Chapter 111 - Chương 111: Đảo ngược

Chapter 111 - Chương 111: Đảo ngược

Tống Á rất hài lòng, quyết định ký hợp đồng với Fergie đúng là không sai, vừa không lo nhu cầu không được thỏa mãn, lại còn uống được nước trà đầu tiên*.

(*) Ý nói Tống Á là người đầu tiên của Fergie.

Sau khi sáng tác xong "Feel It Still", hắn vội vã mang theo nguồn nhân lực có sẵn lao tới New York.

"Đúng là một ca khúc rất bắt tai, trong những ca khúc cải biên của 'Please Mr. Postman', ít nhất nó cũng có thể nằm trong top ba, ca từ cũng rất hợp hoàn cảnh."

Walter tháo tai nghe xuống: "APLUS, kỹ năng biểu diễn của cậu đã tiến bộ rất nhiều, khi so với thời kỳ 'I Feel It Coming' rồi."

Hắn làm ca sĩ đã được mấy tháng, hơn nữa năng khiếu của cơ thể này cũng không kém, tiến bộ là điều tất nhiên: "Cảm ơn đã khích lệ, Walter. Tôi định ra đĩa đơn với bài hát này, chúng ta phải tranh thủ hoàn thành nhanh nhất có thể để kịp ra mắt."

Trước khi tới, Tống Á đã gọi điện nói chuyện với Mottola, thế nên đương nhiên Walter cũng sẽ không làm khó hắn: "Cậu phải chú ý một chút, hiện tại album vẫn chưa có kế hoạch gì, đĩa đơn thì lại ra mắt liên tục, dự án quảng bá quy mô lớn của 'Remember The Name' vẫn chưa được khởi động, nếu phát hành bài hát vào lúc này thì sẽ phải chia năm xẻ bảy rất nhiều tài nguyên." Từ trước đến nay, anh ta vẫn luôn nói chuyện rất thẳng thắn: "Hơn nữa, chúng tôi không đề xuất phát hành quá năm đĩa đơn cho một album."

"Tôi biết, nhưng vừa rồi anh cũng đã nói bài hát này rất hợp với tình hình bây giờ, không phải ư?"

Tống Á nói, làn sóng phản đối phân biệt chủng tộc hiện nay mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích. Late Show của David Letterman giúp hắn trở nên nổi tiếng khắp nước Mỹ, danh tiếng cũng ngày càng tốt hơn, lại thêm việc xuất hiện trong hàng loạt các hoạt động bình quyền. Tất cả đều là hoạt động tuyên truyền miễn phí, không cần đến tiền, đĩa đơn cũng bán được nhiều hơn, ngu hay sao mà không làm chứ .

Walter gật đầu: "Ông Mottola đã dặn dò rồi, bên phía chúng tôi cũng không có vấn đề gì cả, tất cả mọi chuyện vẫn dựa theo quy tắc cũ."

"Cảm ơn, Walter."

Tống Á lại bước vào chiếm lấy phòng thu âm của công ty Sony Columbia Records rồi bắt đầu thu âm bản "Feel It Still" chính thức. Tối đó, hắn nghỉ tại cùng một khách sạn với Milla.

Điểm nóng của đám phóng viên đều nằm ở Los Angeles, Milla tập trung thu âm ở SBK nên đã tránh khỏi tầm mắt của bọn họ được một thời gian. Hơn nữa, công tác bảo vệ sự riêng tư của khách sạn năm sao này cũng tương đối tốt, phòng của hai người vừa khéo lại nằm đối diện nhau.

"Anh đến rồi." Tống Á gọi điện tới phòng của Milla.

"Qua đây đi, chỗ em không có ai cả, hì hì." Milla đè thấp giọng xuống một chút: "Em thấy chúng ta như gián điệp đang liên lạc với nhau vậy."

Tống Á không vui: "Vì sao không phải là em tới chỗ anh?"

"Không được, người ta vừa mới tắm xong, đang nằm trên giường rồi. Trừ chăn ra thì em không... gì cả" Milla dịu giọng ám chỉ.

"Không được, anh không qua đâu." Tống Á kiên quyết từ chối.

"Vì sao?" Milla lập tức nổi tính trẻ con: "Chúng ta đã không gặp nhau ba tháng rồi, bây giờ đi thêm có mỗi vài bước mà anh cũng không chịu!"

"Đây không phải là chuyện chỉ đi thêm vài bước chân mà là vấn đề bình đẳng."

Tống Á nói: "Anh đã bị tống ra ngoài hai lần, em còn nhớ không? Anh đã nói trước rồi, lần sau sẽ phải đến lượt em."

Milla ngẫm nghĩ một lát: "Được rồi, được rồi, anh không yêu em, hừ! Đồ đàn ông nhỏ nhen!" Cô cúp điện thoại.

Tống Á bước tới cửa, kéo nhẹ cửa phòng ra một chút.

Nửa phút sau, Milla choàng áo khoác rón ra rón rén đẩy cửa vào.

Tống Á giơ một tay ra, kéo Milla vào lòng một cách thô bạo, sau đó, hắn đóng cửa lại, hôn riết môi cô ta.

Tay kia của hắn luồn vào bên trong áo khoác, đúng là không có gì cả...

"Em rất nhớ anh." của Milla cũng đáp lại mạnh mẽ, hai người nhanh chóng ôm nhau lên giường.

Chicago và New York, dù ở đâu hắn cũng có nơi chốn hạnh phúc cho mình, Tống Á duy trì được tâm trạng thoải mái, công việc ghi âm cũng thuận lợi nên chỉ vài ngày sau đã hoàn thành bản thu chính thức của "Feel It Still" và giao cho bộ phận truyền thông của Công ty Columbia Records.

Hắn và Milla rất nhàn rỗi, chẳng có việc gì làm nên cả hai không hề bước chân ra khỏi cửa mà ở chỉ yên trong phòng đốt cháy ham muốn tràn trề của tuổi trẻ, khắp nơi đều là chiến trường.

"Anh đã thành thạo hơn trước nhiều rồi." Milla bị Tống Á bế bổng lên không trung, đôi tay cô ôm lấy cổ người yêu, lông mày như tơ, gương mặt trắng nõn yêu kiều ửng hồng cả một mảng.

"Do anh xem nhiều phim."

Tống Á thở hổn hển liên tục, tư thế này mà phối hợp với dáng người nhỏ nhắn của Fergie thì rất hoàn mỹ chứ dùng với người cao một mét bảy mấy như Milla thì quá mệt.

"Ăn chút gì đi, em đói rồi." Milla bĩu môi nhìn về phía bàn ăn.

Dịch vụ chăm sóc của khách sạn năm sao này không tệ, hơn nữa, hai ngôi sao này lại không thiếu tiền, đồ ăn và rượu được mang đến mỗi ngày đều rất nhiều và xa xỉ. Những món ăn chế biến công phu và ngon mắt được nhân viên phục vụ dùng xe đẩy đưa thẳng vào phòng.

"Được thôi." Tống Á bế cô ta đến bàn ăn, hai người ăn linh tinh vài món, lát sau lại lấy bơ để đùa giỡn cùng nhau.

Tích tích tích tích… Milla đang giúp hắn lau sạch bơ trên người thì chuông máy nhắn tin vang lên.

"Ai vậy? Anh không dặn dò bọn họ sao?" Milla chu môi phàn nàn.

"Anh qua đó xem một chút." Tống A tất nhiên đã dặn dò đám Hayden rằng nếu không có việc gấp thì không cần quấy rầy thế giới riêng của mình và Mila. Hắn đi tới, còn chưa kịp cầm lấy máy nhắn tin thì di động lại đổ chuông.

"Chuyện gì vậy?" Mức độ ưu tiên dành cho điện thoại cao hơn cho nên hắn quay qua cầm lấy di động của mình.

Lúc này di động của Milla cũng đổ chuông, sau đó, điện thoại bàn trong phòng cũng kêu lên inh ỏi.

Hai người liếc nhìn nhau, cảm thấy dường như không phải là chuyện nhỏ nên lập tức đẩy nhanh tốc độ, giơ tay với lấy điện thoại của mình.

Điện thoại từ phía Hayden gọi tới: "Xem CUU!" Anh ta la lớn ở đầu dây bên kia.

Tống Á vội vàng mở tivi, chương trình thời sự kênh CUU đang phát lại tin tức về vụ nhân viên cảnh sát da trắng đánh đập người da đen ở Los Angeles.

Milla cũng cúp điện thoại: "Người đại diện của em gọi tới." Cô ta cũng nhận được yêu cầu tương tự.

Tống Á nhăn mày. Không đúng, không phải là phát lại, nội dung lần này CUU phát dài hơn mười mấy giây so với bản trước kia. Trong đoạn video mới này, người da đen bị đánh tên là Rodney King kia chẳng những có động tác chống cự rõ ràng, mà hơn nữa, sau khi bị cảnh sát dùng roi điện quật ngã, hắn ta lại đứng thẳng lên rồi lao vào người một nhân viên cảnh sát khác với vẻ rất kích động.

Sau đó mới là đoạn nhân viên cảnh sát đánh người gây ra sự phẫn nộ cho dân tình trong phiên bản trước...

"OMG..." Milla dùng hai tay ôm đầu: "Đúng là khó có thể tin được, toàn bộ nước Mỹ đều bị lừa rồi ư?"

"F*ck!" Tống Á cảm thấy như bị giội một xô nước lạnh: "F*ck!" Hắn không ngừng mắng chửi, sau đó đá một cái vào tivi. Đoạn video mới này chẳng những khiến cho việc hắn bù đầu lo toan suốt ba tuần biến thành trò cười, mà còn ảnh hưởng đến...

"Không hay rồi!" Hắn lại cầm lấy di động, cúp điện thoại của Goodman rồi gọi cho Walter.

Trong lúc chờ đối phương nhận điện thoại: "Đưa quần áo cho anh đi em yêu, em cũng mặc quần áo rồi về phòng mình đi, chúng ta liên lạc qua điện thoại."

"Được."

Milla vẫn có thể phân biệt rõ nặng nhẹ, cô ta nhanh tay nhanh chân tìm mấy bộ quần áo ném cho Tống Á, sau đó cũng tự mặc lại quần áo rồi mới nhẹ nhàng mở cửa, thò đầu ra thăm dò trước: "Vậy em chờ điện thoại của anh." Cuối cùng, cô ta chạy về phía phòng của mình.

"A lô, Walter, đĩa gốc đã gửi đến xưởng in đĩa rồi à?"

Điện thoại vừa được kết nối, Tống Á chẳng thèm để ý nhiều mà hỏi thẳng.

"Đã gửi đi lâu rồi, nhưng tôi cũng vừa gọi điện thoại cho xưởng in, bảo bọn họ tạm ngừng sản xuất." Walter cũng đã nhận được tin tức: "Cậu nhanh chóng tới công ty đi, chúng ta mở một cuộc họp."

"Được."

Tống Á lại gọi điện thoại tới phòng của Auir: "Auir, anh với Dyle đều ở đó phải không? Hai ngươi lập tức tới bãi đỗ xe khởi động xe sẵn đợi tôi, đừng có lộ mặt ở sảnh khách sạn đấy."

Hắn lại tiếp tục nhận cuộc gọi từ chiếc điện thoại bàn đang reo liên tục: "Này! APLUS! Cậu có cảm nhận gì với tin tức vừa phát của CUU?"

"Mày là ai?"

"Tôi là ký giả của The Sun..."

Cạch! Tống Á dập điện thoại rồi tiện tay rút luôn dây điện ở phía sau.

"F*ck!" Hắn vừa mặc quần áo vừa gọi cho Goodman.

"Ông xem CUU rồi sao?"

"Cậu xem CUU rồi sao?"

Câu đầu tiên của hai người giống nhau như đúc: "Vừa có hai tên chó săn tới Công ty A+ Records, nhưng đã bị Mawota ngăn lại rồi." Goodman nói: "Đợi lát nữa chắc là sẽ có nhiều phóng viên hơn."

"Để Mawota tiếp tục ngăn bọn họ đi, anh qua dặn dò Big A một tiếng, bảo hắn rằng vào thời điểm này tuyệt đối không được nói lung tung! Đặc biệt là nhắc đến tôi." Tống Á ra lệnh.

"Ok, cậu cũng đừng quá sốt ruột. Từ đoạn băng ghi hình có thể thấy, có rất nhiều lý do dẫn tới việc nhân viên cảnh sát bắt Rodney King, nhưng hành vi ẩu đả sau đó lại vượt quá phạm vi cho phép của một nhân viên hành pháp." Goodman nói.

"Được, cảm ơn anh, Chuck, sau khi họp với người của Công ty Columbia Records xong, tôi sẽ liên lạc lại với anh." Tống Á cúp điện thoại, hắn lao ra cửa rồi đi thang máy xuống thẳng bãi đậu xe dưới hầm, Dyle đã dừng xe ở gần đó, Auir đang giang tay ra hết cỡ, cố gắng ngăn cản mấy tên phóng viên đang cầm máy ảnh.

" APLUS ra rồi!"

"Đó là APLUS!"

"A! APLUS, nói vài câu đi..."

Nhìn thấy hắn, đám phóng viên như mèo ngửi thấy mùi tanh, Auir không thể nào ngăn nổi nữa. Bọn họ phá vòng vây rồi giơ máy ảnh về phía Tống Á, đèn flash nháy liên tục.

"Cậu cảm thấy thế nào với đoạn băng ghi hình mới được CUU tung ra?"

"Thật xin lỗi, tôi không rõ các người đang nói gì." Tống Á muốn bước vào ô tô nhưng vì không đề phòng nên bị ai đó kéo lấy áo, Auir xông tới đẩy người kia ra rồi cả hai cùng chui vào trong xe. Dyle nhanh chóng nhấn ga, động cơ gào thét vùng vẫy thoát khỏi đám phóng viên, sau đó lao đi vun vút.