"Bây giờ cũng không có khách, cậu có rảnh không, nếu rảnh thì qua giúp tôi trước được chứ?"
An Khả vừa nói vừa chạy vào nhà kho trong cửa hàng, lấy xẻng sắt và cuốc ra ngoài…
Tay trái cô cầm xẻng sắt, tay phải cầm cuốc, đi đến trước mặt Lâm Châu, ngó nghiêng lưỡng lự nhìn một lúc.
Lâm Châu vốn cứ tưởng cô chọn một cái cho mình trước, kết quả, "phịch phịch" cả hai thứ đều bị nhét vào tay của cậu.
"Tôi và bà không hề giống nhau đâu nha, con người bà rất tốt, nhất định chưa sắp xếp bất cứ nhiệm vụ nào cho cậu. Nhưng mà, hiện giờ tôi là chủ của Cửu Nguyệt Ốc, cậu là nhân viên, nếu muốn nhận được thù lao thì phải cố gắng làm việc."
An Khả mỉm cười nói.
Lâm Châu cầm lấy xẻng sắt và cuốc, ngược lại không hề bất mãn.