Lâm Châu vốn định tính toán xem để mỗi cây nến cháy hết cần bao nhiêu thời gian, sau đó ngồi chờ là được.
Nhưng cậu phát hiện ra rằng, tuy mỗi cây nên có kích thước tương đương nhau nhưng thực tế đốt lên thì tốc độ cháy hoàn toàn không giống nhau.
Có cây đốt cái cháy hết ngay.
Có cây đốt mãi mà chẳng suy suyển gì.
Lâm Châu tự nhủ, hay lắm, bây giờ đến những cây nến cũng làm theo ý mình như vậy thì thôi kệ vậy, để kệ chúng muốn cháy kiểu gì thì cháy.
Cậu thả Lugia con ra để nó dọn sạch chỗ cỏ dại ở đây, làm thành một khu đất trống rồi dựng hai cái lều lên.
Những cây nến này không biết bao giờ mới cháy xong, tóm lại cứ chuẩn bị tâm lý qua đêm ở đây đi.
Không chỉ có lều, Lâm Châu còn mở hành lý và lấy ra bếp cồn, nồi nhỏ, mì ăn liền, rau...
"Tôi nói này, cô mang toàn những thứ này đến để làm gì? Định chuyển cả cái nhà bếp đến đây à?"