"Trước kia anh có bao giờ hỏi mấy câu hỏi nhàm chán như thế đâu." Nhìn thoáng qua tên sát thủ đã chết trong vũng máu, Louis quay sang nói với McGonagall bằng giọng quái dị.
"Có lẽ sau khi làm cha, tôi cũng đã thay đổi rồi." Gã nhún vai, thu hồi kiếm, xé một mảnh vải bắt đầu băng bó cho vết thương trên tay phải. Khi nhìn thoáng qua phần đùi còn đang chảy máu của Louis, gã xé luôn nửa cái áo, gập người cột nó trên đùi hắn.
"Chắc vậy thật, thằng nhãi nhà anh lúc nào cũng có những ý tưởng quái đản như thế đấy." Louis gật đầu bày tỏ sự đồng ý sâu sắc, cho dù đang bị băng bó vết thương thì cũng không hề nhăn mày chút nào.
Mưa vẫn rơi như trút nước, che giấu mọi tiếng động, cũng đồng thời cọ rửa sạch dấu vết và vết máu để lại do đánh nhau.
McGonagall băng bó vết thương cho Louis một cách đơn giản, sau đó đứng thẳng dậy, hai người nhìn nhau, đồng thời bật cười.