Dưới bầu trời đầy sao, Amy ôm Vịt Con Xấu Xí ngầng đầu nhìn McGonagall, trong mắt tràn đầy khát vọng và mong chờ, còn có chút căng thẳng.
Thấy vẻ khát khao trong mắt con gái, gã cảm thấy như có một thanh dao nhọn vừa cắm phập vào tim mình. Gã cho rằng mình đã cố gắng làm đủ tốt, nhưng con gái vẫn không thôi tò mò và khao khát về mẹ. Cũng giống như lần trước cô nhóc đã nói mớ, loại khát vọng này không tài nào có thể che giấu được.
McGonagall không biết người mẹ trong cảm nhận của cô nhóc là thế nào, bởi gã vẫn luôn trốn tránh vấn đề này, không muốn cô nhóc ý thức được bản thân thiếu thốn tình thương của mẹ từ quá sớm, không muốn cô nhóc phiền não và đau buồn vì chuyện này.
Nhưng nay xem ra, thực ra trong lòng Amy đã ý thức được chuyện này từ lâu, chỉ là cô nhóc quá hiểu chuyện, biết che giấu suy nghĩ trong lòng, không muốn khiến gã khó xử mà thôi.