"Miranda, việc này..." Nhìn vẻ mặt đầy chờ mong của vợ mình, Gjergj hơi nóng nảy, cố nghĩ cách để cô ấy không ăn bánh kẹp Thiểm Tây và cá nướng cay, nếu không, e rằng em bé trong bụng cũng không chịu nổi sự cô đơn mà chui tọt ra ngoài mất.
"Thật ngại quá, tôi e rằng món bánh kẹp Thiểm Tây và cá nướng cay không thích hợp với tình trạng hiện giờ của cô lắm. Các món này có tính kích thích quá lớn, có lẽ sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho em bé trong bụng cô. Cô có thể nếm thử món tào phớ, hai món cơm gà om và cơm chiên Dương Châu cũng không thành vấn đề." McGonagall mỉm cười lắc đầu nói với Miranda.
"Đúng thế, Miranda à, chờ em sinh con xong hẵng ăn mấy món đấy nhé, đến lúc đó em muốn ăn bao nhiêu cũng được."
"Thế à?" Miranda hơi thất vọng, song tâm trạng nhanh chóng bình ổn trở lại, gật đầu nói: "Được rồi, thế anh cho tôi một phần tào phớ ngọt và một phần tào phớ mặn nhé." Gjergj hơi cảm kích nhìn McGonagall, vội vàng nói hùa theo.