"Amy, nếu đã ăn xong rồi, con ôm Vịt Con Xấu Xí lên lầu chơi một lát đi. Bữa tối hôm nay chúng ta cho nó ăn trên lầu, chiếc đĩa nhỏ đặt trên nền nhà ở ngoài phòng chính là thức ăn tối nay của nó." McGonagall đặt bát cơm vừa ăn xong xuống, mỉm cười dặn dò Amy.
"Cha chuẩn bị riêng cho nó ạ?" Mắt cô nhóc lập tức sáng lên.
"Đúng rồi." Gã gật đầu.
"Vâng ạ!" Amy vui vẻ gật đầu, bưng bát gà om đã ăn sạch lên liếm một lượt rồi mới nhảy xuống ghế, ôm mèo quýt đang nằm trên quầy, vừa đi lên lầu vừa nói: "Vịt Con Xấu Xí, trưa nay hình như em chưa được ăn gà om siêu ngon đúng không? Chúng ta đi xem thử cha đã chuẩn bị món ăn nào cho em nào."
McGonagall dõi theo bóng lưng cô nhóc cho đến khi khuất dần sau chỗ rẽ bên quầy, lúc này mới ngước mắt nhìn Barzel vừa bước vào, đứng dậy gật đầu nói: "Ông đã đến rồi."
"Chắc hẳn cậu đã biết tại sao chúng tôi lại đến đây." Ánh mắt sắc bén của Barzel nhìn chằm chằm vào mắt McGonagall, trông cứ như mắt diều hâu.