"Ừm!"
Mặt mày Michael tức thì đỏ gay, đôi mắt ông trợn lên phập phùng ánh lửa. Ông cố nhẫn nhịn hồi lâu mới chật vật nuốt xuống, sau đó nói với Abimia: "Cho tôi thêm một ly bia, thêm đá nhé!"
"Vâng ạ." Abimia nhanh chóng chạy vào nhà bếp, dù sao thì không phải ai cũng có thể chịu nổi vị cực kỳ cay.
"Cha có ổn không ạ?" Vivian vừa ăn cá nướng, vừa hỏi han Michael, nụ cười trên mặt đầy nét tinh ranh.
Michael nhận ly bia lạnh từ Abimia, sau khi uống ực một hơi hết hơn nửa ly, cảm giác nóng rát nơi cổ họng mới dịu đi. Ông vội thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười nói với Vivian: "Con lừa cha đấy à, sao con có thể ăn nổi cá nướng cay vị cực kỳ cay này chứ?"
Vivian lại ăn thêm một miếng cá, nghi hoặc hỏi ngược lại: "Sao ăn không nổi cơ chứ? Con cảm thấy vị cực kỳ cay mới là mức độ cay ngon nhất của món cá nướng cay này, từ khi nếm thử cá nướng vị cực kỳ cay, con cảm thấy các độ cay khác đều quá bình thường, ăn không có mùi vị gì cả."