"Mai này, có lẽ cô cũng có thể biến thành rồng, ngao du khắp bầu trời, không cần phải khúm núm phục vụ nhân loại, trở thành một vương giả thật sự."
Khi hai người quay lại con hẻm nhỏ, Elizabeth bình thản nói với Abimia.
"Cảm ơn cô đã đưa tôi bay lên trời cao, lần đầu tiên tôi biết phong cảnh trên trời thì ra là như vậy, sao và trăng lại có thể sáng rỡ như thế, ngọn núi vốn cao chót vót lại trở nên vô cùng nhỏ bé khi từ trên trời nhìn xuống, cảm giác bay lượn trong gió quả thật rất tuyệt vời." Khuôn mặt Abimia đỏ bừng, khó giấu vẻ hưng phấn.
Tuy vậy, cô lại nhanh chóng mỉm cười lắc đầu nói: "Nhưng tôi không muốn trở thành một vương giả, tôi thích công việc nhân viên phục vụ. Hơn nữa, làm một nhân viên phục vụ cũng không cần phải khúm núm gì, chúng tôi và thực khách bình đẳng với nhau, họ dùng sự khẳng định để đáp lại nụ cười và sự phục vụ của chúng tôi."