Nhìn nụ cười tươi tắn trên môi Barbara, lần đầu tiên McGonagall phát hiện, hóa ra lúc mỉm cười, cô gái cũng rất đáng yêu. Ít nhất dáng vẻ này cũng đáng yêu hơn lúc cô nghiêm nghị bảo muốn thiêu chết người đàn ông dám nắm tay phụ nữ ban nãy.
Nhưng nghĩ kĩ lại, dù sao cô ấy cũng chỉ là một nàng công chúa nhỏ được nuôi dưỡng trong cung điện, quen với cuộc sống an nhàn sung sướng, nay đột nhiên xuyên không đến thế giới này, bảo cô ấy phải nhanh chóng làm quen với một thế giới xa lạ rõ ràng không phải là một chuyện dễ dàng. Suy cho cùng, nào có ai trên đời này lại có thể chuẩn bị sẵn sàng để xuyên không bất cứ lúc nào chứ.
Cố tìm một điểm chung, bỏ qua mọi khác biệt, đây mới thái độ cần có để đối mặt với vấn đề.
Từ một góc độ khác, việc này cũng giống như việc gã không thích thái độ của người thế giới này với con lai vậy, từ đó dẫn đến việc gã quyết muốn uốn nắn lại sai lầm đó, dù cho điều này có đi ngược lại với định kiến của thế giới này đi chăng nữa.