"Tôi từ chối."
McGonagall không chút do dự lắc đầu, nhân tiện dùng đũa chỉ về phía cửa, nói: "Cửa ở đằng kia, thưa công chúa điện hạ cao quý, mời cô nhấc đôi chân cao quý của mình và bước ra từ nơi đó nhé. Đương nhiên, nếu cô muốn dùng bữa tại nhà hàng, cô cũng có thể ra ngoài kia xếp hàng, chờ nhà hàng bắt đầu mở cửa kinh doanh hẵng vào chọn món. Ở nơi này, dù có là công chúa thì vẫn phải xếp hàng."
"Ta... Ngươi..." Barbara há hốc mồm nhìn gã, trông như không thể tin nổi vào tai mình. Không ngờ tên này lại dám từ chối yêu cầu của cô ư? Đã thế, gã còn bảo cô ra ngoài xếp hàng, sau đó mới được vào nhà hàng dùng bữa nữa chứ! Nghĩ đến đây, cô cảm thấy máu xông lên đến não, thân thể hơi lảo đảo, cảm giác bản thân sắp ngất lần nữa, vội đưa tay vịn chiếc bàn gần đó mới có thể gắng gượng đứng vững được.