Đồng hồ trên tường hiển thị đã 52 ngày trôi qua, McGonagall cũng không nhớ mình đã làm bao nhiêu phần cá nướng, chỉ biết rằng, từ một kẻ bắt con cá trắm cỏ vảy màu nhỏ nhất cũng để nó chạy mất, nay gã đã có thể hoàn thành hàng loạt động tác vớt cá trắm cỏ lớn nhất trong hồ lên, đập ngất nó, giết nó và làm sạch trong vòng mười lăm giây.
McGonagall nghĩ, các thím bán cá ngoài chợ cũng chưa chắc làm được lưu loát bằng gã.
Gã rất bình tĩnh chờ đợi đánh giá của hệ thống, dù sao cũng bị phủ định vô số lần rồi, nếu lại bị phủ định thì cứ làm tiếp thôi.
Muốn trách thì trách kiếp trước làm màu quá, đưa ra toàn mấy yêu cầu bới lông tìm vết, vốn dĩ đã ăn cá nướng chính gốc đã được công nhận rồi, lại còn đưa ra yêu cầu cao hơn, thứ mà đời trước dùng để làm khó người khác, bây giờ đã trở thành thứ làm khó bản thân gã.