"Con diều này ấy à... thật sự không bán được." McGonagall lắc đầu, cười nói với Daniel: "Có điều, nếu bé nhà anh muốn chơi, chút nữa hai người cứ mượn chơi một lát, dù sao chúng tôi cũng chơi gần đủ rồi."
"Đúng thế, em gái nhỏ, cho em chơi một lát đấy, chị chơi chán rồi." Amy uống hết ly nước trong tay, vẫy tay với Yaya.
"Chị ơi, thật sự có thể cho em chơi một chút ạ?" Yaya khó tin hỏi lại.
"Dĩ nhiên là được! Nhưng chơi thì chơi, con diều vẫn là của chị nhé, chỉ cho em mượn chơi thôi." Amy nghiêm túc gật đầu, đồng thời không quên tuyên bố quyền sở hữu một chút.
"Vâng ạ, em cảm ơn chị!" Yaya vui vẻ reo lên, sau đó giang hai tay ra với Daniel, "Cha, con cũng muốn được cha bế để thả diều lớn xinh đẹp."
"Được, để cha bế con." Daniel xoay người bế Yaya lên, cảm kích McGonagall: "Người anh em, thật sự rất cảm ơn anh."