"Ừm, ăn đi, chỉ cần em ăn được thì ăn bao nhiêu phần đều được hết." Lulu mỉm cười gật đầu, dịu dàng lau nước mắt trên mặt cô, ánh mắt đầy cưng chiều.
"Nhưng cứ ăn liên tục như thế lỡ đâu em trở nên béo ú thì sao? Đến lúc đó có khi nào anh không cần em nữa không?" Sisi lại hơi lo lắng hỏi anh ta.
"Đồ ngốc, lúc em ốm như vậy đã vào tim anh rồi, đợi đến khi em ăn đến béo liền kẹt trong tim anh, không ra được nữa đâu." Anh sờ đầu cô, cười nói.
"Hì hì, Lulu thật tốt." Sisi lập tức nín khóc, nụ cười hạnh phúc nở trên môi.
"Ôi, thật hâm mộ tình yêu của họ, nếu có một người đàn ông đối xử với con như thế, con nhất định phải lấy anh ấy!" Ở bàn bên cạnh, một thiếu nữ hơi béo chống cằm bằng hai tay, hâm mộ cảm thán.
"Vậy con phải vào được tim người ta trước đã, không thì con sẽ bị kẹt ở bên ngoài đấy." Mẹ cô gái ngồi đối diện liếc mắt nhìn cô rồi bình tĩnh nói.