Trước cửa nhà hàng McGonagall & Amy, các thực khách đều thất vọng rời đi, để lại một đống dao chồng chất như núi trước cửa.
"Elsa, ông chủ McGonagall với Amy đều không có nhà, hôm nay chắc nhà hàng sẽ không mở cửa đâu." Abimia ghé sát vào cửa sổ thủy tinh nhòm vào trong nhà hàng một lá, rồi bất đắc dĩ nói.
"Ừ." Sally mặc một bộ sườn xám màu trắng sứ viền xanh, nhìn nhà hàng không một bóng người, vẻ mặt cũng hơi thất vọng.
"Nhưng hôm nay trông cô đẹp thật đấy, cái váy này hợp với cô quá." Abimia quay sang trầm trồ khen ngợi. Màu trắng sứ tinh khiết phối hợp với màu xanh ngọc bắt mắt khiến Sally vốn đã xuất chúng nay lại càng tao nhã hơn, đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc.
"Cảm ơn." Nhìn vẻ mặt chân thành của Abimia, Sally khẽ gật đầu, ngượng ngùng rụt chân, nhưng ánh mắt không kìm nổi vui sướng.