"Mèo con béo…" Pabor gật đầu, giơ tay ôm Vịt Con Xấu Xí.
Mọi người kinh ngạc thấy Amy lại không hề buông lời giễu cợt mà lại thật sự đưa mèo quýt cho Pabor, lúc căn dặn trông rất giống một người chị thân thiết.
Chuyện này đã hoàn toàn lật đổ hình tượng của Amy trong lòng mọi người. Nhìn Pabor cẩn thận nhận lấy mèo quýt, nở nụ cười vui vẻ, sau đó nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Amy, ai cũng thầm nghĩ, đôi lúc cô nhóc này vẫn rất lương thiện.
"Quả nhiên con gái mình vẫn rất ngoan, lòng dạ lương thiện, thế là đủ rồi." McGonagall vốn còn lo lắng Amy không thể hòa đồng với những người bạn khác, giờ thấy cảnh này thì cũng nở nụ cười. Gã còn sợ sau khi Amy đã quen với việc độc miệng, sau này sẽ không có bạn bè, nhưng nay xem ra đấy hoàn toàn không thành vấn đề, cô nhóc vẫn tự biết chừng mực.