Tay nghề của Abimia đúng là rất khá, lực đạo được khống chế rất tốt, mạnh hơn các cô nhân viên xoa bóp bình thường rất nhiều, cảm giác mệt mỏi tích tụ cả buổi sáng dầm tan biến dần trong lúc xoa bóp, McGonagall vốn chỉ giả vờ ngủ nhưng không bao lâu sau đã thiếp đi thật.
"Hửm?" Sau một giấc, gã từ từ mở mắt ra, nhìn đồng hồ treo tường, đã hai giờ rưỡi chiều, trên người còn được đắp một tấm chăn mỏng, Amy đang nằm bò trên bàn đối diện say ngủ, trên người cũng được đắp chăn, Vịt Con Xấu Xí cuộn mình trên đùi cô nhóc ngủ đến không biết trời trăng gì.
"Không ngờ lại ngủ thiếp đi thật." McGonagall lắc đầu, nhích ghế ra, đứng dậy duỗi người, tinh thần sảng khoái, toàn thân đều có cảm giác thư thái dễ chịu.
Trong bếp có tiếng bát đũa va chạm nhau, nhà hàng đã được thu dọn sạch sẽ, mặt sàn được lau sáng đến mức có thể phản chiếu bóng người, hơn nữa còn được dùng khăn khô lau lại lần nữa nên không có chút vết nước nào.