Abimia thoáng sửng sốt, nhìn Amy sung sướng ăn bánh kẹp Thiểm Tây với vẻ mặt kỳ quặc. Không ngờ cô nhóc lại chuyển hướng nhanh thế, khác xa những gì cô tưởng.
Có điều, dáng vẻ lúc ăn của Amy thật sự quá đáng yêu, còn trông rất ngon miệng nữa. Cô nhóc cầm bánh kẹp Thiểm Tây bằng cả hai tay, cắn từng miếng như một chú sóc, khóe miệng dính chút nước sốt thịt, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập hạnh phúc và sung sướng, khiến Abimia ngồi đối diện ứa nước bọt không biết bao nhiêu lần.
Tuy rằng chưa từng nếm hương vị này, nhưng từ hương thơm nồng đậm và dáng ăn của Amy, cô có thể khẳng định, món ăn này cũng ngon không kém cơm chiên Dương Châu.
McGonagall thấy Abimia cố kiềm chế để mình không nuốt nước bọt, thầm cảm thông. Chỉ được ngửi mùi thơm rồi nhìn người khác ăn quả là rất khó chịu. Gã nhìn bánh kẹp Thiểm Tây trên tay mình, chần chừ một lát rồi vẫn mỉm cười hỏi: "Cô đến sớm quá, hay là ăn một chiếc bánh kẹp Thiểm Tây trước nhé? Có thể trừ vào phần ăn buổi trưa."