Trước cửa chính của Thái Hy Tông là một bậc thềm cao hàng nghìn bậc. Các đệ tử của Thái Hy Tông đang mạnh mẽ bước nối tiếp nhau như sóng triều trên bậc thang rộng rãi này.
Chẳng những vậy, chỉ trong thoáng chốc, tông môn cũng nổi lên vài luồng khí tức cực kì lớn mạnh, xông thẳng tới tận tầng mây.
"Kẻ nào dám giở thói ngang ngược trước sơn môn của Thái Hy Tông ta?!" Một giọng nỏi sang sảng vang lên.
"Mộng nằm chốn hư không, như ngọc trên tuyết," Một giọng nam ngâm nga.
Lại có một người tiếp lời: "Quay đầu quên trần thế đã ngàn năm!"
"Ngâm ca gió Bắc cười trời xanh,"
Cuối cùng là một giọng nữ trong trẻo: "Quay về nghe danh đỉnh Thái Hy!"
Bóng dáng bốn người này đứng sừng sững cao lớn, xuyên thẳng lên trời như lưỡi đao sắc bén đứng thẳng trên đỉnh sơn môn.