Phương Khải xoa nhẹ lên đôi mắt còn nhập nhèm, nhìn cả đám người chơi xông vào quán như ong vỡ tổ. Khi mở cửa quán, cả khuôn mặt hắn tối sầm.
"Sao hôm nay mấy người lại tới cái giờ này?" Nhìn ra sắc trời bên ngoài mà xem, sắc mặt Phương Khải đen chẳng kém gì bầu trời lúc này cả.
"Chúng tôi muốn học Ngự Kiếm Thuật." Lam Yên nói lên nỗi lòng của mọi người: "Ông chủ! Kích hoạt Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 cho chúng tôi đi."
Đối với bọn họ mà nói, Diablo đúng là rất hay, kỹ năng trong đó cũng rất lợi hại. Nhưng việc khẩn cấp trước mắt là phải học Ngự Kiếm Thuật đã.
Còn việc chơi Diablo thì… dù sao hiện giờ màn hai cũng có người đánh qua rồi, người chưa qua thì cũng gần qua. Màn ba còn chưa được mở, bọn họ chẳng vội gì cả.
Phương Khải: "…"
Giờ này, ngay cả cửa hàng bánh bao của thím Vương cũng còn chưa mở cửa, Phương Khải chỉ đành lấy một hộp Haagen-Dazs trong tủ lạnh ra.